Welcome to Khai Minh School Alumni Website www.khaiminhnhatrang.net
Click here for more


CHA YÊU
cha là vầng sáng thái dương
Hai vai gánh nặng phong sương cuộc đời
Thân gầy lao lực muôn nơi
Cho đàn con dại vui chơi đến trường
Quảng gì giải nắng dầm sương
Đời Cha cơ cực trăm đường vì con
Dành cho con hết tuổi son
Thân Cha dù có hao mòn héo hon
Dù cho biển cạn non mòn
Dù cho ngàn kiếp con còn khắc ghi
Đường đời vạn lối con đi
Công Cha con mãi tạc ghi trong lòng.


Hung Ta

post date: 6-16-17

60 Chưa Già

Ngày xưa sáu chục bảo già
Ngày nay sáu chục hưởng đời mới vui
Việc chi thở ngắn thở dài
Cứ tin mình vẫn non như thuở nào
Tại sao ta phải sầu lo
Ta nên học tập dùng internet chuyện trò
Mail qua mail lại như bay
Hỏi thăm bè bạn an vui xế chiềc
Tham gia hoạt động chung vui
Thể thao cấm trại múa ca đủ điều
Cho đời tô điểm tươi them
Sống vui , sống mạnh nữa đời thảnh thơi



Tiểu Long Nữ 2015
post date: 9-10-15

Người Yêu Dấu

Người yêu dấu hỡi ! Từ đây tôi sẽ ...
Ngừng thôi những giọt lệ sầu khóc than
Để người khỏi xốn xang giòng lệ chảy
Tôi biết đôi ta đã quá mõn mòn

Người yêu dấu hỡi ! Tôi không buồn nữa
Trả về người những ánh mắt u hoài
Cho lòng khắc khoải nhẹ vơi chuyện cũ
Để đường đời chẳng quỵ với phong ba

Người yêu dấu hỡi ! Tôi chẳng than nữa
Những lời quằn quại sẽ được vùi chon
Người sẽ chẳng còn nghe lời đau thốn
Để nắng mưa về với gió mây ngàn

Người yêu dấu hỡi ! Tôi không giận nữa
Để cho đường đời được tí vui tươi
Những ray rứt được hòa vào cát bụi
Theo làn sương khói về cuối chân trời

Người yêu dấu hỡi ! Tôi không trách nữa
Cả người cùng tôi đắng cay đã nhiều
Nhìn về dĩ vãng ta cùng quên nhé
Để đời còn lại vui vẽ về sau .

Vi Sao Bé Bỏng
post date: 9-10-15




chị Nga có biết tin tức thầy Lai bây giờ như thế nào không/
thanks chị Nga
Hưng
Thầy Lại không thấy đường , thầy ở một mình , liên lạc với thầy P.O Box .
Chúc ngủ ngon .
Chị Tố Nga

啟明校友慶祝母親節
Bạn bè Khai Minh ăn mừng Ngày của Mẹ
5-9-2015
Nhớ Mẹ
Hoa mẫu đơn dâng mẹ
Cho ngày lễ mẫu than
Mẹ ơị.. con nhớ mãi
Của những ngày xa xưa
Khi con còn có mẹ
Chăm sóc và thương yêu
bao bộc và dẫn dắt
Cho đàn con ấu thơ
Hy sinh cả đời mình
Một người mẹ cao cả
Nhớ ngày mẹ ra đi
Con như mất tất cả
Như trẻ mồ coi thôi
đau đơ"n và nhớ mẹ
Chiêm bao rất mơ hồ
Con được gặp lại mẹ
Mừng vui rôi tỉnh giấc
Ðó chỉ là giấc mơ
nhưng mẹ ơị.. vẫn sống
Ngự mãi trong tâm con

Tiểu Long Nữ




photo by: HungTa
post date: 5-10-15


Ngày Hạnh Phúc Làm Cha

Hôm nay là một ngày trọng đại đối với tôi. Đối với những người làm cha làm mẹ, ngày hạnh phúc nhất là ngày con cái tốt nghiệp đại học, ngày con kiếm được việc làm kiếm được tiền và ngày con lập gia đình.
Hôm nay con trai tôi làm lễ tốt nghiệp ngành Quản trị kinh doanh tại trường Đại học Công lập tiểu bang California - Hoa Kỳ (California State University East Bay). Sau 5 năm với biết bao lo âu khi thấy con cái của bạn bè người thân du học ở Mỹ, Úc bỏ cuộc sau 1-2 năm học hành ở xứ người. Sau 5 năm với biết bao lo lắng khi dõi theo những bài luận, những bài trình bày (presentation), những bài thi của con. Sau 5 năm với biết bao lo ngại khi con từ ghế nhà trường trung học chỉ học ở ĐH Nha Trang 3 ngày là khăn gói lên đường đi du học và tự chăm sóc bản thân nơi xứ lạ quê người.
Hôm nay tôi đã hoàn toàn lâng lâng con người vì niềm hạnh phúc, niềm vui to lớn của người cha!

San Jose ngày 13 tháng 6 năm 2015
Vương Vĩnh Hiệp
post date: 6-22-15




 


Ngày con tốt nghiệp ra trường
Tham dự buổi lễ vui mừng biết bao
Nuôi con trông dạy ước mong
Nên người lập nghiệp bản thân ngoài đời
Giờ nay mẹ thấy yên người
Bao năm tu học thành tài mẹ vui
Con ơị.. con có biết không
Niêm vui lớn nhất thấy con nên ngươi
Tốt nghiệp suất sắc Bachelor
Trương Johns Hopkins nhận học cho full scholarship
Như vầy con đã trả công
Ráng siêng năng học có ngày ddặt nên

Tiểu Long Nữ .

post date: 6-7-15


Jennifer nguyen
Mercer University ( GA )

Bachelor of science in Biochemisty with minors in Mat and Phi
and will pursue Ph.D degree at Johns Hopkins.






post date: 6-7-15

魚兒訓


恕我香餌惹汝來
腹空志弱飢難耐
水府人道同一理
貪者喪身怨誰哉

棄民 於喬州 15-3-7
post date: 3-15-15



Khai bút đầu xuân 2015

春景

春風緩緩吹
滿園花芬芳
菊梅映艷麗
桃李爭妍媚
蜂兒採蜜忙
粉蝶曼妙舞
蜻蜓點水樂
田園綠油油
溪水波盪漾
池中蓮花盛
鯉魚戲浮萍
林間山櫻花
紫紅相掩映
柳枝輕拂堤
農灶煙迷濛
晨暉暖融融
化盡餘冬雪
萬物悄萌芽
大地昭春歸
換上新彩妝
色韻幽然出
青翠詩畫中
優美世外景
心靈予悸動

謝國興
post date: 2-22-15

xuân cảnh 

Xuân phong hoãn hoãn xuy
Mãn viên hoa phân phương
Cúc mai ánh diễm lệ
Đào lí tranh nghiên mị
Phong nhi thái mật mang
Phấn điệp mạn diệu vũ
Tinh đình điểm thủy lạc
Điền viên lục du du
Khê thủy ba đãng dạng
Trì trung liên hoa thịnh 
Lí ngư hí phù bình
Lâm gian san anh hoa
Tử hồng tương yểm ánh
Liễu chi khinh phất đê
Nông táo yên mê mông
Thần huy noãn dung dung
Hóa tận dư đông tuyết
Vạn vật tiễu manh nha
Đại địa chiêu xuân lâm
Hoán thượng tân thái trang
Sắc vận u nhiên xuất
Thanh thúy thi họa trung
ưu mĩ thế ngoại cảnh
Tâm linh dữ quý động 

Tạ Quốc Hưng 

Tạ Ơn

Tạ ơn tri kiến Phật Thừa
Tạ ơn tri kiến Phật thừa điểm cho
Điểm cho con đã nhận ra
Hết còn bi lụy, xót xa thời thời
Tạ ơn tri kiến Phật thừa
Điểm cho con sáng lu mờ bấy lâu
Giờ đây con hết sầu âu
Nhận ra nhân quả có âu bằng thừa
Nhân ai quả nhận hơi đâu!
Xót xa vứơng lụy tâm từ thành sai
Xót ta rồi lại xót người
Năm canh thao thức rã rời tâm cang
Nay thời con đã nhẹ nhàng
Tạ ơn tri kiến Phật thừa điểm cho
Hết còn sáng lắng chiều lo
Tâm con thanh thản duổi co dễ dàng
Từ đây con hết ngỡ ngàng
Thanh tâm tịnh trí an nhàn đối cơ
Tạ ơn tri kiến Phật thừa
Tạ ơn tri kiến Phật thừa điển con
Tóc Mây
post date: 2-25-15






Vào ngày mùng 1 Tết

Bích Báo xuân Khai Minh 2015


新年快樂
恭喜發財
身體健康
萬事如意

From: 危國逹、 林月明
Sydney , 19 February 2015

Mừng Tết Ất Mùi


Chúc xuân Ất Mùi tết sang
Mừng vui tụ hợp gia đình bên nhau
Năm mới cầu phúc trời ban
Mới mang sức khỏe trọn năm an lành .

Vi sao bé bỏng
post date: 2-17-15

新春接福

新歲,新象,新希望
春意,春暖,春臨門
迎富,迎貴,迎鴻運
接祥,接壽,接平安
福來,福增,福滿堂


鄭美娟 2015
post date: 2-16-15


拜年了


爆竹一聲辭舊歲, 萬家歡樂迎羊年,
春的氣色慢慢瀶近, 讓我們一起迎來融融春意,
迎春的歌聲已唱響, 歡快的鑼鼔巳鼓起,
在除夕夜的爆竹, 將此起彼伏地響著,
讓我們準備好心情迎接春回大地, 拜年了!
祝願校友們 : 新春快樂, 羊年吉祥,
萬亊如意, 健康平安


文/仲如
post date: 2-15-15

祝新年

富貴臨門財源進,校友四季皆平安
今迎如意金羊年,快來恭祝接好運


李德天2015
post date: 2-14-15

Đón Xuân

Đón Xuân về.. trăm hoa thi đua nở
Muôn sắc muôn màu chập chờn bướm ong
Hương thơm ngát nồng nàn cả khu vực
Mừng Xuân đến mọi nhà điều trang hoang

Ngày anh vê... em mừng đón trước ngỏ
Cùng đón xuân hái lộc cho đầu năm
Tiếng pháo nổ , tiếng cười trẻ reo vang
Một năm mới bình an và hạnh phúc

Tiếng đọc kinh vang vọng nơi chùa , Miếu
Khói nhang đèn mịt mù cả bầu trời
Tết năm mới viếng chùa và câu nguyện
Hồng ân ban phước nhà nhà yên vui

Tạ Kiều Dung 2015
post date: 2-11-15

春愁

去年桃花猶隔夕,而今春梅又滿園
驚聽爆竹報新歲,又憶兒時親情樂
燕子依然回故巢,他鄉作客又一年
欲約良朋開洒宴,盡情舉杯送舊愁

謝國興

Xuân Sầu 

Khứ niên đào hoa do cách tịch, 
Nhi kim xuân mai hựu mãn viên 

Kinh thính bạo trúc báo tân tuế, 
Hựu ức nhi thì thân tình lạc 

Yến tử y nhiên hồi cố sào, 
Tha hương tác khách hựu nhất niên 

Dục ước lương bằng khai sái yến, 
Tận tình cử bôi tống cựu sầu 

Tạ Quốc Hưng 2015
post date: 2-9-15


Chúc Xuân
Chúc, chúc nàng Xuân đến mọi nhà
Ất Mùi tết tới Vận may ra
Hoa tươi lá thắm mừng năm mới
Én lượn tâng cao chim hót ca
Chúc Tết Ất Mùi đại cát đại lợi
Chúc trạm nhà thi thơ đậm đà
Chúc thây, cô, các bạn khỏe mạnh
Xuân toại ước mong , Nước thái hòa

Tiểu Long Nữ 2015

post date: 2-10-15

Xuân Về

Có ai thấy gì không
Trăm hoa điều nở rộ
Cỏ cây xanh mát tươi
Xuân đang về trước ngõ

Có ai nghe gì không
Chim hót ca líu lo
Tung cánh bay nhảy múa
Đón mừng Xuân Ất Mùi

Ai ai cũng thích Xuân
Trời mát khí dịu hòa
Xuân tươi vui trẻ mãi
Mừng Xuân đón năm mới

Nâng ly ta cùng chúc :
Nước thái hòa thịnh vượng
Nhà nhà được ấm no
Phước lành khắp nơi nơi

Tiểu Long Nữ 2015
post date: 2-11-15


Ô Chơn Ô Trược

Mặc cho thiên ha tranh giành
Nơi đây giữ lấy điều lành điều ngay
Lòng người danh lợi đổi thay!
Chớ vì đó nản mà cay đắng mình
Năm xưa gây lắm tội tình
Nay thời nhận lãnh an thinh trau dồi
Cân đo chơn trược tập soi
Phong ba bão táp chẳng lôi kẻ nghì
Vô minh tự bấy… nay thôi
Vô thường diễn tiến có gì trơ gan
Ta bà tứ đại mượn thân
Giữ sao cho khỏi bụi trần…nhiễm ô
Ô chơn, ô trược cân đo
Ngàn năm chốn cũ đừng cho uế mờ

Tóc Mây 2015

post date: 2-10-15
Nhớ !.. Tập

Nhớ cho kham nhẫn báo oan hành
Vô thuỷ vô chung đã tạo thành
Oan nghiệp gieo trồng nay hái gặt
Tâm kham nhẫn chịu báo oan hành

Thời thời đều gặp nhiều oan trái
Đối đải làm gì, bớt đấu tranh
Chướng nghiệp trả đi cho dứt nợ
Sau này nhân quả sẽ minh thanh

Nằm lòng ghi nhớ từ kham nhẫn
Niệm niệm sát na nguyện sẽ thành
Hoá giải từ lần oan nghiệp cũ
Tiến trên đường đạo báo oan hành

Cho dầu nghiệp cảnh nên kham chịu
Lặng lẽ nhận nhìn việc xấu lành
Phù hợp không sai đều lý giải
Mới là trẻ nghiệp báo oan hành

kham nhẫn忍耐


Tóc Mây 2015

post date: 2-5-15
14-7

Kẻ này người nọ kéo lôi
Thù gia mãi cộng lôi thôi mọi người
Lớn ta, lớn ngã thương ơi!
Nhất là đổi lỗi cho người, chẳng ta
Đời ai tự họ, không ta
Người nào cao ngã có ra cái gì!...
người phải chính lương tri
Chính tâm, chính ngữ, chính tri kiến thành
Mình ta không ngã an thanh
Tội cho ai quá ham danh quên tình
Lỗi người ta thấy thất minh
Lớn như biển cả tày đình khó tha
Nhất tâm, nhất dạ không tha
Đời ta băng tuyết...hết ra gốc nguồn
Người nhìn những tưởng con ngoan
con hiếu thảo ngoản ngoan sinh thành
Bt cha bất mẹ chẳng cần
Hiếu cha, kính mẹ của dành tốn hao


Tóc Mây 2015

post date: 2-3-15
5-2

Bi quan tổn hại cuộc đời
Ai người chẳng có lên voi xuống lừa
Lớn khôn chứ chẳng còn thơ
Nhất hành nhất sự không mơ hão huyền
Đời nên chăm chỉ nghiệp chuyên
Người người giao hữu không phiền hà chi
ai thiên hạ về ai!
Ganh đua thôi bỏ sống đời nhẹ lân
Ty hiềm cũng rũ sạch thân
Lễ nghi, lễ nghĩa vinh tôn con người
Vật sang qui trọng gì !..gì !..
Lớn bằng quả đất tâm người vẫn hơn
Nhất là bày tỏ lòng chơn
Đời không phân biệt nghèo hèn cao sang
Người quen, người lạ công bằng
Lượng từ đối đải ngang hàng như nhau
Khoan dung đời sống dài lâu
Hồng trần thế thái bớt đau khổ sầu


Tóc Mây 2015

post date: 1-28-15



Trường Mẹ

Nhớ ngày tốt nghiệp Sơ Trung, lòng tôi nặng trĩu nổn buồn nao náo chẳng
thốt nên lời mà chỉ biết rơi lệ vì phải xa trường , cô thầy và bạn bè thân mến đã
cùng chung nhau học tập, nô đùa và phá phách dưới mái trường thân yêu .

10 năm quen dưới mái Trường
Tập tành từ thuở vỡ lòng i , ư
Ngày ngày cấp sách đến Trường
Miệt mài sách vỡ có ngày học nên .

Cứ thế thời gian lẳng lặng mà trôi, ngày qua tháng lại rồi năm , biết bao kỷ niệm vui buồn lẫn lộn.
Vui là khi thi được điểm cao , và những trận thi đấu bóng rổ được hạng nhất nhì, văn nghệ ca múa
được thưởng và khen. Còn ngược lại thì ôi ... mặt mày bí xị , buồn xo, ( lần sau phải cố gắng ) .
Tôi còn nhớ vào mùa lễ Trung Thu , văn nghệ thật linh đình và náo nhiệt, phần thì bích báo văn chương,
phần thì bóng rổ, bóng bàn thi đua , lại còn có đề tài về Trung Thu " Lồng đèn " tranh tài , cho nân học sinh mỗi
lớp tham gia, phải tự mình làm lấy lồng đèn mà dự thi .
Những lồng đèn của thí sinh dự thi , ôi... đủ hình đủ dạng phối hợp màu sắc trông thật đẹp, ( riêng tôi
chắc chắn tôi chấm người nào cũng đậu cả ), còn văn nghệ ca múa cũng không thua kém gì .
Đó là những kỷ niệm quí báu vô vàng trong tôi của tuổi vàng son không bao giờ phai nhòa .

Nhớ tường mẹ thật thiết tha
Là nơi đào tạo cho tôi ra đời
Nhớ cô thầy giảng dạy cho
Công lao, công sức nào quên bao giờ
Nhớ bè nhớ bạn khi xưa
Cùng nhau học tập dưới trường bao năm

Còn những tháng Hè thì hay tụ ba tụ bảy ra Hòn chồng , Bải Dương dong chơi cho thỏa thích
sau những ngày tháng siêng năng học hanh. Đôi khi lại thuê tàu ra khơi nơi Hòn Đỏ mà cấm trại , bơi lội đùa giởn, lại còn có thú là nằm trên mặt nước biển ngắm trời xanh mênh mông , một số con trai thích
lặn xuống nước bắt ốc bắt sò và cá nướng ngay tại chổ, nghĩ đến hương vị thơm ngon
ngọt ngào đó mà vẫn còn thèm thuồng đến bây giờ.

Nhớ về bè bạn dong chơi
Nhớ trời biển cả hàng dừa trong xanh
Nhớ từng ngọn sóng tung tăng
Lao mình với sóng mà trôi vào bờ
Ba tháng thỏa thích mùa Hè
Tụ trường lại đến sao mà mau ghê!.

Thời gian thắm thoát mà trôi, 10 năm bay qua lẹ làng chẳng khác nào như hỏa tiển .
Đưa đến ngày tốt nghiệp ra trường " Tiểu học " , nối tiếp " Trung Học " .

Học ngày, học tháng , học năm
Học sao cho giỏi ra đời lập thân
Ích cho xã hội gia đình
Vững vàng sự nghiệp tiếp tay nước nhà

Tôi ra trường vào năm 1973. Sau đó vào SàiGòn tiếp tục cho sự học, học được 2 năm
thì thời thế đổi thay, tất cả không còn như xưa , trường không còn , bạn bè mỗi người
mỗi ngã khó mà gặp nhau .

Trường xưa tuy đã không còn nữa
Nhưng vẫn còn trong lòng học sinh
Vẫn sống và tồn tại mãi mãi
Chúng ta là con cháu Khải-Minh

Tuy rằng xa hương nơi xứ người , thời gian mấy chục năm sau ; nào ngờ có ngày gặp lại thầy , cô
và các bạn bè , các bật anh chị khóa trước và các em khóa sau, thật là mừng vui .

Hội ngộ thật vui mừng biết bao
Nhắc trường , nhắc bạn , nhắc thầy cô
Biết bao kỷ niệm kể nào hết
Thức suốt đêm nay cũng chẳng sao

Và hẹn các bạn có dịp khác ta cùng gặp nhau , chúc cho mọi người khoẻ mạnh và bình an.

Tiểu Long Nữ

post date: 1-26-15

VĨNH BIỆT CHỊ
葉文英校友
Được tin Chị đã ra đi,
Bạn bè thương tiếc, xót xa vô cùng,
Cuối đời ai cũng ph
i đi,
Nhưng người thân mất đớn đau nào bằng!
Chị nay bình thản ra đi,
Cuộc đời sự sống, phù du vô thường,
Bạn bè đến tiễn Chị đi,
Nguyện cầu Phật độ đến nơi Niết Bàn.
Em Long Sái Hoa



Hoàng Lan thân gởi chị Cỏ Dại


Những Ngày Buồn Trôi Qua......

Chào chị Cỏ Dại.

Nếu chị thường quay về dĩ vãng với tuổi học trò....rồi hỏi em có còn buồn không ? ???

Chị à...một ngày nào trên quê hương mình còn bọn giặc đỏ thống trị thì em vẫn còn buồn vô tận....Kỷ niệm đẹp luôn nằm trong tâm trí ,nhưng bị cái sốc quê hương tang thương chìm trong bàn tay CS ,thì những kỷ niệm đẹp ấy luôn có bên cạnh là nổi buồn miên man lấn áp ....Vì sao kỷ niệm là là mẩu chuyện trong trí ức đẹp nhưng lại buồn đối với em . Đúng vậy ,riêng em vẫn nghĩ thế ,vì những kỷ niệm xưa của em được dệt bởi không gian trong sạch , thời gian tự do ấm cúng và tình người VN chân chính lúc bấy giờ. Nhưng rồi quê Hương mình tan tác mất vào tay giặc đỏ ....Miền nam mình như chìm trong cơn lũ,không gia đình nào không có người thân đã chết theo cơn lũ đó .Gia đình ly tán ,gia sản tan hoang ,đất nước hoang tàn và biến chất tính nhân bản vì thể chế CS đào tạo .....thì những kỷ niệm không còn cái không gian đẹp ấy để thánh thiện hiển ra trong tâm trí .Vì thế với em kỷ niệm đẹp nhưng buồn là vậy . Thôi thì nổi buồn này gần như chung tâm trạng của những tà áo trắng chị em mình ngày nào đã khoác ,em xin tặng chị vài dòng Thơ cho quê hương ta đã mất .....

Tôi mất anh một chiều mưa tầm tả
Tôi mất hồn từ dạo ấy đến nay
Tôi mất luôn những ngày tháng dậy thì
Tôi mất đi bao hồn nhiên tuổi trẻ.
Rồi ngày kia quê hương mình chết lịm
Bàn tay giặc nhuộm đỏ khắp đầu dân
Bao lầm than tủi nhục sống âm thầm
Ngày qua ngày con dân Việt biến chất...
Tôi mất đi chuổi tháng ngày tuyệt đẹp
Dòng sông quê,một đất nước thanh bình
Anh chị em hát tình ca dân tộc
Nay chỉ còn tiếng nấc nghẹn trong tim
Quê hương ơi ...tôi khóc mãi trong lòng
Thương nhớ mãi những người anh gan dạ
Quên thân mình khi giặc đỏ xâm lăng
Rồi âm thầm nằm sâu trên mảnh đất
Sanh ra anh những người con bất khuất
Khí anh hùng vị quốc vong thân .....

Hoàng Lan 11- 2014

post date: 11-23-14

Thân gởi Hoàng Lan "Người Yêu cùa Lính"

Buổi chiều Cali thật buồn. Cơn mưa lớn đầu tháng Ba ào ào trút xuống. Âm thanh rào rào đều đặn nghe buồn buồn, làm chị gợi nhớ về quê hương xa lắc, bên kia bề Đại Dương. Những buổi chiều mùa Đông của một thuở xa xưa ấy.

Ngày chị còn cắp sách đến trường những chiều tan học có cơn mưa lớn. Chị và vài người bạn không ngại ngùng mà còn thích thú bung những chiếc dù đủ màu sắc đi dưới cơn mưa với những tiếng cười khúc khích. Về đến nhà hai vạt áo dài đã ướt đẫm nước mưa và hơi lạnh đã bắt đầu thấm vào da thịt, chị vội vàng thay đồ cho ấm rồi cầm tô bắp rang mẹ đã rang sẵn ngồi bên cửa sổ vừa nhâm nhi, vừa nhìn mưa bay ngoài song cửa mà thấy trong lòng ấm áp lạ thường. Ôi còn đâu những chiều mưa của tháng ngày xưa cũ.

Hoàng Lan ạ. Định gởi đến em vài lời thăm hỏi mà chị cứ mãi lan man những chuyện gì đâu không hà. Chẳng trách thỉnh thoảng phu quân chị nói "Em vẫn không thay đổi, vẫn mơ mộng như ngày chúng mình quen nhau".

Này Hoàng Lan "Người Yêu của Lính". Em dạo này ra sao? Đời sống và tình cảm? Em có còn làm thơ ca ngợi những người lính nữa không?

Nghe nói dạo này em hết buồn chị rất mừng, Chị không muốn em mãi mang danh hiệu "Người thiếu phụ cô đơn" Đúng vậy, trong cõi vô thường tạm bợ này cái còn và cái mất chỉ cách nhau trong đường tơ kẻ tóc. Cũng như không có gì là vĩnh viển cả em ạ. Sớm muộn gì chúng ta cũng về "nơi ấy"phải không em! Cho nên đừng u uẩn mãi. Còn sống thì còn vươn lên và cho tương lai của các con em nữa.

Bạn chị nói có gặp Hoàng Lan đi với anh chàng "HO"nào đó vẫn còn hào hoa phong nhã chán. Chị thành thật mừng cho em có hạnh phúc mới và vẫn mãi mãi là "Người Yêu của Lính".

Hy vọng gặp Hoàng Lan vào tháng chín tới đây trong ngày họp mặt của Trường Khải Minh NhaTrang. Chị mong thấy lại hình ảnh cô bé Hoàng Lan nhí nhảnh, ngây thơ ngày nào với mái tóc dài với ánh mắt trong sáng long lanh và nụ cười thật dễ thương của người em gái miền thùy dương cát trắng.

Thân ái
Chị Cỏ Dại

post date: 3-6-14


ĐẮC Ý NHA TRANG


Những tiếng cổ động của các nữ cầu thủ vũ cầu Khải Minh làm cho tinh thần của mình thêm phấn khởi và tiếp tục hết game này sang game khác mà không biết mệt đúng là già gân thời đại... Trong lúc ngồi nghỉ chờ game khác thì Hương người em gái xinh xinh cho biết vài tuần nữa em Hoa con Chú Thím Cả sẽ khai trương nhà hang ở El Monte và Hương kêu gọi đội vũ cầu đến ủng hộ cho một cựu học sinh Khải Minh NhaTrang....

Thấm thoắt đã hơn nửa thế kỷ những hình ảnh xa xưa lại quay về trong tâm trí của mình, cảnh vật sống động chợ đầm trước và sau khi hỏa hoạn mà mình mới đôi tám. Đặc biệt quán chè ĐẮC Ý mà nhiều học sinh của các trường Khải Minh, Đăng Khoa, Lê Quí Đôn, Võ Tánh, Bá Ninh, Văn Hoá, Trường Nữ đều tụ tập để ăn chè chợ đầm ĐẮC Ý. Ngày ấy các cậu con trai của Chú Thím Cả rất nhỏ nhưng thấm thoát hơn bốn mươi năm rời xa thành phố biển thơ mộng ấy và nay em Hoa con thứ của ĐẮC Ý đã trưởng thành, và tay đầu bếp có hạng ra mở nhà hàng và lấy tên ĐẮC Ý NHA TRANG để tưởng nhớ đến cha mình mà nhiều người ở NhaTrang biết đến...

Hôm nầy chủ nhật đội vũ cầu Khải Minh sau khi lã lướt nhảy múa trên sân rồi đến Chùa Hải Nam ở El Monte South California để hưởng lộc buổi cơm trưa, thành thật cảm ơn ban trị sự Chùa Hải Nam...... Rồi Hương Hội phó Hải Nam và cũng là Hội truởng Tuy Hòa+Đức Trí mời các bạn đến thử đồ ăn của ĐẮC Ý NHA TRANG dù rằng còn một tuần nữa mới khai trương thế là lại kéo nhau qua nhà hàng của em Hoa để thử và cho ý kiến...... Sau khi test tất cả món Phở Gà, Phở Bò, Bún chả Hà Nội, Cơm gà Hải Nam mỗi người mỗi món và lại kêu thêm món khác để thử tiếp dù rằng bụng đã no rồi..... Có bốn món để cho anh chị em ăn một bữa đã đời, món phở bò thơm tho làm mình nhớ phở Hợp Lợi gần rạp cine Tân Quang ở Nha Trang, cơm gà Hải Nam chính gốc "HẢI NÀM NÀN" cộng với mắm gừng thôi het xay.... Em Hoa cho biết còn rất nhiều món cho ngày khai trương, đặt biệt là món Mì ĐẮC Ý NHA TRANG và BÁNH MÌ ĐẮC Ý, đến rồi sẽ biết các bạn...........

Cả đội vũ cầu Khải Minh chờ ngày khai trương để đến ủng hộ cho một cựu học sinh Khải Minh trên con đường phát triển trên xứ người....... Là người đồng hương kêu gọi tất cả các bạn bè ở khắp nơi có dịp đến Los Angeles South California thì nhớ đến thăm nhà hàng ĐẮC Ý NHA TRANG thưởng thức các món đặc biệt của thành phố biển năm xưa....

Thân chúc ĐẮC Ý NHA TRANG phát đạt và thành công trên xứ người....

Người bạn năm xưa

ĐẮC Ý NHA TRANG
9611 E. Garvey Ave # 126
S. El Monte, CA 91733
Phone: 626-442-8868

淺談幸福
撰文/仲如

人活著就是為了追求幸福, 可是,幸福到底是什麼 ?
似乎,誰也説不清楚, 或者誰都説得淸楚.

- 從病痛折磨的人説 : 健康就是幸福.
- 為情所困的人説: 有情人縂成眷屬就是幸福.
- 渴望成功的人就説: 事業有成就才是幸福.

當然. 還有更多的人認為: 捅有金錢就是幸福,
幸褔的定義就是內心的一種感覚, 相信自己是幸福的.
珍惜自己所捅有的, 感恩此刻所存在的,
知道世間萬物都是有可能給你帶來快樂的.
那麼.幸福就一定會如同你看到春天那盛茂的.
漫山遍野的花兒一様譲你時刻都有舒心幸福的感覚 .


post date: 11-5-13
幸 福

我站在街上, 看著車來車往,
我站在雨中, 數著點點雨滴,
我站在幕前, 觀看人生百態,
我笑了笑! 發現自己依然是個懮傷的人,
我只想有一份既平常又簡單的生活,
只要快樂, 只要平安, 只要健康,
這是幸福了!

撰文/仲如

post date: 10-16-13

Hạnh Phúc

Tôi nhìn cơn mưa triền miên, cảm thấy tiền trình mông lung
Tôi nhìn những con sóng cuồn cuộn, cảm thấy phiền muộn và bất an
Tôi nhìn những bông tuyết bay phùng, cảm thấy cô đơn và rung cảm
Tôi nhìn ánh trăng trong sáng, thấy lòng se thắc và nhớ nhung
Tôi nhìn ánh nắng bình minh, cảm thấy sự ảm đạm của hoàng hôn
Tôi nhìn cuộc sống bận rộn bôn ba, cảm thấy chán ngán và sầu muộn
Tôi nhìn những chiếc lá rơi mùa thu, cảm thấy sự vô thường của cuộc sống
Tôi nhìn bầu trời rộng lớn vô biên, cảm thấy sự sống rất là nhỏ bé
Tôi nhìn dòng sông cuồn cuộn trôi đi, cảm thấy thời gian không bao giờ trở lại
Tôi nhìn sự thay đổi của vũ trụ, cảm thấy mọi việc đều hão huyền và hư vô
Tôi nhìn khuôn mặt đang ngủ của người yêu, cảm thấy ngọt ngào và an tịnh
Tôi nhìn tháng năm trôi qua nhanh, cảm thấy trân quý hiện tại

Tôi mỉm cười! Thấy mình vẫn là một người hạnh phúc
By: Tạ Quốc Hưng

post date: 10-21-13

Happiness

I looked at the lingering of rain, feeling hazy of future
I looked at the billowing of waves, feeling restless and irritability
I looked at the flying of snowflakes, feel lonely and solitude
I looked at the brighten moon, feeling sadness and missing
I looked at the pink clouds of sunrise, feeling the darkness of evening
I looked at the busy of life, feeling bored and melancholy
I looked at the falling of autumn leaves, feeling impermanence of life
I looked at the vast of borderless sky, feeling mankind is very tiny
I looked at the rushing downstream of river, feeling time never return
I looked at the changing of universe, feeling illusory and phantasy
I looked at the lover's sleeping face, feeling sweet and calm
I looked at the years passing away, feeling cherish the present

I smiled! Found himself still a happy man
By: Hung Ta
幸 福?

我看著纏綿的夜雨,感到濛瀧的前程
我看著翻騰的浪花,感到煩躁的不安
我看著飛舞的雪花,感到孤單的寂寥
我看著潔白的圓月,感到哀傷的牽掛
我看著旭日的彩霞,感到黃昏的落幕
我看著生活的忙碌,感到無聊的憂鬱
我看著深秋的落葉,感到人生的無常
我看著浩大的星空,感到生命的微小
我看著奔馳的江水,感到時間去不回
我看著宙宇的變幻,感到一些的漂渺
我看著愛人的睡臉,感到甜美的平靜
我看著歲月的留逝,感到珍惜眼前人


我笑了笑!發現自己依然是個幸福的人

文/國興
Hưng hoạ bài thơ này với bải thơ 幸福, và tặng cho tác giả 仲如

post date: 10-18-13

Xuân Về

Xuân về pháo nổ rộn ràng
Trăm hoa đua nở nhà nhà cười vang
M ến ch úc c ác b ạn g ần xa
Làm ăn tấn tới tiền vô ào ào
Mến chúc web nhà Khải Minh
Tin tức ào ạt người xem thật nhiều
Giáp Ngọ tiến thẳng đường xa
Web nhà đứng vững người người yêu thương
Mến chúc chủ tịch web nhà
Thăng quan tiến chức sức khoẻ dồi dào
Năm mới Tết đến quê người
Vào web Khải Minh bao chuyện đễ xem
Thông tin cặp nhật liên hồi
Nối dây tình bạn năm châu xa gần


Rosa Le 2014
post date: 1-29-14
Nhớ Tết

Tôi còn nhớ Tết quê nhà
Nhớ mùi hương vị người thân đậm đà
Nhà nhà bận rộn dịp Xuân
Trang hoàng nhà cửa đón mừng xuân sang
Chợ Tết rộn nhịp ai ơi
Quầy hàng đầy đủ cho người sắm xuân
Nào là bánh tét , bánh chưng
Mứt dừa đủ loại chà là , hạt dưa
Hồng khô , mè xửng hạt sen
Trái cây đầy đủ quít , xoài , dừa , thơm
Hoa mai , hoa cúc, hồng đào
vui tươi nở rộ đón chào xuân sang
Riêng tôi nhớ mãi không quên
Chúc Xuân mừng tuổi lì xì đầy tay
Áo quần toàn mới đẹp tươi
Ba ngày Tết nhất ăn mừng phủ phê
Chúc Xuân tiếng pháo nỗ vang
Mừng cho năm mới an khang mọi bề
TLN
2014

Mừng Xuân Giáp Ngọ

Xuân về lòng hớn hở
Đón Xuân Giáp Ngọ sang
Mã phi đảo thàng công
Một năm mơ"i thịnh vượng

Xuân về hoa đua nỡ
Khoe sắc thắm hồng tươi
Chập chờm ông bướm tới
Ddẹp cả một vườn xuân

Xuân về trẻ em mong
Áo mới lì xì đỏ
Cùng bạn bè dong chơi
Xem múa lân , đốt pháo

Xuân về đón Giáp Ngọ
Mang may mắn bình an
Cho dân gian khắp nơi
Một mùa Xuân sáng lạng .

TLN 2014

post date: 1-21-14
Nhớ Ai Đông về

Hỏi rằng bên ấy có lạnh không ,
Bên này lạnh giá , lạnh câm đông về
Cây trơ cành trụi thảm thê
Cỏ khô chết khéo chôn vùi ngủ yên
Từng cơn gió thổi tận hồn
Sương đêm dộng lại u buồn lạnh rơi
Cảnh vật trông thật tiêu điều
Cạnh lòng tôi nhớ , nhớ ai thật nhiều
Khi xưa nào biết quạnh hiu
Giờ nay đông đến ngậm ngùi lẻ loi .


Tiểu Long Nữ 2013
post date:12-18-13

Cảnh Đông

Đông về lạnh buốt
Cảnh vật tiêu điều
Gió thổi vi vu
Bầu trời ảm đạm

Tuyết rơi không ngừng
Một màu trắng xoá
Lấp phủ đầy sân
Trẻ em đùa tuyết

Ôi ! đẹp vô cùng
Hình dạng người tuyết
Trông thật xinh xinh.
Tựa như mộng mơ .



Tiểu Long Nữ 2013
post date:12-18-13

Thu Vẽ Màu Thơ

Thu sang cho lá thay màu
Thiên nhiên đổi sắc, dạ sầu chuyển lay
Man man buồn với trời mây
Nghe Thu vương vấn ngây ngây lòng người
Gửi lời từ tạ Xuân tươi
Gửi câu xao xuyến đón mời Thu mơ
Xem cây thay áo ngẩn ngơ
Nên đem Thu vẽ màu thơ vướng sầu



by: TN
post date: 12-14-13

Thu đi

Mưa thu lạnh lắm người ơi
Ngồi bên cửa sổ nhớ thời xa xưa
Thu đi để lại lá vàng
Người đi để lại muôn vàn nhớ thương


by: XM
post date: 12-7-13

ĐÔNG VỀ

Bước vội ra sân
Tuyết phủ đầy đường
Giá buốt trong tim
Ô hay ! đông về

Tuyết rơi lả tả
Bước chậm trên đường
Dấu chân in vết
Ô hay ! đông về

Gió thổi buốt rét
Người lạng tới xương
Tuyết rơi không ngừng
Ô hay ! đông về




( Rosa Le 2013 )
post date:12-7-13

Thời Vàng Son

Trong chúng ta đều có một thời
Ăn sâu tâm khảm nào phôi phai
Đó là tuổi trẻ thời đi học
Ôi biết bao kỷ niệm buồn, vui
Nhớ mãi trong ta nhớ mãi mãi
Giờ nay nghỉ lại quá xa xôi
Về chiều kề cận nhớ thời cũ
Cái tuổi vàng son của một thời



Tiểu Long Nữ 2013
post date:12-6-13

Thu Về

Khung trời ảm đạm sầu ai
Mây giăng lơ lững mưa thu đang về
Sương thu lành lạnh bên thềm
Gió thu thoảng nhẹ lá vàng rụng rơi
Càng gieo nổi nhớ về người
Cùng tôi nhặt lá vui đùa rong chơi
Thu này vắng lặng lẻ loi
Ngóng trông người mãi lá vàng đầy sân .
Gió bay thổi lá theo mây
Gởi tới người cũ nhớ về thu xưa


Tiểu Long Nữ
post date:12-4-13



Chuyện cười

Ăn ngon


Chị C kể với bạn là mỗi lần muốn ăn ngon là tôi tự xuống bếp nấu vài món . chị bạn bảo vậy là chị khóe bếp núp lắm nhỉ !
Chị C buồn hiu bảo : Nhưng tôi không hiểu khi đến bửa ăn thì ông nhà tôi nói
-thôi mình chuẩn bị đi ăn tiệm
Chị C bảo với ông xã là :
-đồ đã dọn ra bàn rồi mà ,
Ông xã trả lời:
-tự tôi muốn ăn ngon.!
Chị C trợn mắt Hả !??? .


Tiểu Long Nữ
post date: 12-4-13
Lá Vàng

Em nhặt từng chiếc lá vàng
Biên vài dòng chử làm thơ gởi chàng
Gió ơi lang thàng chiều tàn
Hãy đứa nổi nhớ đến người em yêu.


by: XM
post date: 11-18-13

Vương Vấn

Nắng thu diều diệu trong vườn
Cùng ai nhìn cảnh lá vàng nhẹ rơi
Trán ai âm áp mịn màng
Cho anh vụng trộm đặt nụ hôn lên
Hương vị âu yếm ngọt ngào
Làm ai vương vấn tơ lòng ngày đem


by: XM
post date: 11-16-13

Bí Mật Bật Mí (part 6)
 

H: Khi thờ phượng chúng ta phải chú ý những gì?

L: Giống như nhang hương hay vàng bạc giấy, đốt càng ít càng tốt, hồn ma sẽ theo bạn vì được ăn được uống, khi thờ cúng, chúng ta có tâm khẩn cầu là được, bởi vì khi cúng xong, pháp sư sẽ đưa hồn ma rời khỏi, nếu cúng ở nhà, bạn mời hồn ma về, nhưng sau khi kết thúc, bạn không có đưa đi, vì vậy không chắc chắn hồn ma đã rời khỏi chưa, nếu may mắn hồn ma chỉ ở lại nhà bạn một vài ngày, khi thấy không có gì ăn nó sẽ rời khỏi.

H: Làm thế nào chúng ta biết hồn ma đã ăn, vì đồ cúng vẫn còn?

L: Khi chúng ta đốt giấy vàng, hồn ma chỉ hít tro khói, khi hít vào hồn ma có thể tích trử một số năng lượng, cúng thực phẩm cũng vậy, hồn ma sử dụng phương pháp hít tinh hoa trong thức ăn, vì vậy, cúng những loại thịt và gia cầm, trên thực tế không cần thiết.

H: Tai sao hồn ma phải tích trử năng lượng?

L: khi có nhiều năng lượng, năng lục hồn ma sẽ được tăng lên, có thể tiếp tục và kéo dài thơi gian lang thang đây đó trong dương gian, có thế lực điều khiển và bắt nạt những hồn ma khác.

H: Nếu không thờ cúng, hồn ma sẽ đi về đâu?

L: Hồn ma sẽ đến những nơi hoang dã xa xôi để sống, vì vậy những nơi hoang dã rất nhiều hồn ma, hay ẩn trú trong nhà người ta, nếu không cẩn thận, có thể bạn không biết mình đang thờ phượng thần linh, tổ tiên hay một cái gì đó.

H: Nhưng trên bàn thờ có hình hay linh bài của tổ tiên.

L: Làm thế nào biết được ngồi bên trong bàn thờ là tổ tiên, đôi khi bị kẻ khác chiếm đi.

H: Khi bạn đến nhà người nào, thấy trên bàn thờ không phải tổ tiên của người ấy bạn nói cho anh ta biết không?

L: Dĩ nhiên không, vì đức hạnh của người ấy như thế, nên sẽ gặp những chúng sach vô hình tương xứng.

H: Nếu như bàn thờ thần linh thì sao?

L: Nếu bạn có đức tính tốt, bạn sẽ không sợ điều này, trong thực tế, khi nhìn bàn thờ ở nhà, bạn không thể đoán được phải đó là vị thần mà bạn thờ phượng hay không, nhưng bạn có thể nhìn thấy khí sắc, khi vị thần rút lui, khuôn mặt sẽ từ từ phải đổi, dường như thu nhỏ lại, nếu vậy, vị thần này đã bị thay đổi bằng những linh khác.

(to be continue- see part 7)
by: Hung Ta
post date: 11-5-13
Bí Mật Bật Mí (part 4)
 
H: Hồn ma có thể đi đâu cũng được phải không?

L: Không, thực sự họ cũng có khu vực hạn chế, họ cũng có pháp luật và quy tắc, và có một giới hạn nào đó.

H: khi còn nhỏ bạn đã nhìn thấy hồn ma, bạn không sợ sao?

L: Xấu xí, ghê tởm tất nhiên phải sợ, một số không có tay chân, không có đầu, máu đầy người, hoặc số lượng nhiều, ví dụ một chục hay hai mươi hồn ma, sẽ sản xuất lực lượng răn đe và chấn áp , tôi cảm thấy rất rùng rợn và sợ hãi.

H: Có ai chiêu gọi họ hay sao? Làm thế nào đột nhiên có nhiều như vậy?

L: Bình thường thì cũng rất nhiều, trong thế giới đó cũng khá “nhược nhục cường thực”, ai mạnh sẽ điều khiển và ăn hiếp kẻ yếu, cho nên họ thường chụm lại từng nhóm để có thể hỗ trợ lẫn nhau, họ rất là tội nghiệp, có nghĩa là, nếu bạn yếu sẽ bị bắt nạt.

H: Bạn có hay nhầm lẫn và phân biệt rõ ràng hai giới âm dương hay không?

L: Thỉnh thoảng, không tập trung hoặc quá xa sẽ dễ dàng nhầm lẫn, hoặc khi tôi mệt không được khoẻ.

H: Khi mình đi xuyên qua hồn ma, cơ thể khó chiệu hay ảnh hưởng gì không?

L: Không, chúng ta và hồn ma chỉ giao tiếp qua ý thức, không có kết nối về hình thức, như trong môi trường không gian chúng ta đang sinh sống, có rất nhiều điện trường chung quanh mà chung ta không hề cảm nhân được, trừ khi bạn mở máy thu âm, TV hay điện thoại cầm tay thi mới nhân được tín hiệu.

H: Làm thế nào hồn ma có thể tìm thấy hoặc liên lạc với người có mắt âm dương?

L: Hên suôi may mắn, hồn ma ghé từng nhà và vẫy tay chào, cho đến khi có người nhìn thấy và có phản ứng.

H: Có thể nói đây là một thế giới chồng chéo trùng điệp lẫn nhau, và bạn đã nhìn thấy hình ảnh không như những người bình thường?

L: Đa dạng chúng sinh vô hình khác nhau sống chung trong không gian này, họ có sự khác biệt khá lớn, nhưng đều có quy tắc và định luật riêng.

H: Khi được siêu độ và tiến nhập lục đạo luân hồi, không phải họ đã ra đi rồi sao?

L: Họ có những cá tính không giống nhau, thuộc tính bất tương tự, sẽ có sự khác biệt, nếu như phân loại hồn ma, một số là linh hồn người vừa quá cố, một số đã thành tinh, một số là yêu quỷ, bề ngoài nhìn đều giống nhau, nhưng tầng thứ và đẳng cấp không tương tự.

H: Khi đốt giấy vàng bạc hồn ma có nhận được không?

(to be continue- see part 5)
by: Hung Ta
post date: 10-30-13
Bí Mật Bật Mí (part 5)
  
L: Thực tế đối với họ không phải là tiền, là để ăn, đó là quá trình khi đốt, hồn ma thích ngửi mùi khói.

H: Vậy ngôi miếu nào đốt giấy vàng bạc nhiều, thi hồn ma sẽ tụ họp về đó rất đông có phải vậy không?

L: Có khu vực và địa bàn riêng của từng nhóm, hàng ngày sẽ được phân phối khẩu phần theo trật tự, kinh nghiệm cá nhân tôi khi đi đến đó, tất cả thứ đốt đều biến thành thực phẩm, họ chỉ cần ăn (ngửi) mùi khói, hầu như đốt bất cứ thứ gì cũng như nhau.

H: Đốt nhà giấy, xe giấy, áo giấy cũng trở thành thức ăn?

L: Đúng vậy.

H: Giữa con người thực sự rất nhiều vấn đề phức tạp, thế giới vô hình có vấn đề tương tự không?

L: Có rất nhiều.

H: Thế giới vô hình thật sự đâu cần gì?

L: Tôi nghĩ rằng bởi vì một nỗi chấp trước, trong thực tế họ không có hình dạng cụ thể, họ chỉ kiên trì nghĩ rằng minh rất đói, và luôn luôn muốn ăn.

H: Vì vậy nên tham lam vô tận, hồn ma của người vừa quá cố thì điều này sẽ thể hiện rõ ràng hơn phải không?

L: Vâng, nếu dùng những từ cụ thể để mô tả thói quen, hồn ma khá thẳng, mong muốn rất đơn giản, nhưng cũng rất mạnh mẽ, tất nhiên, lý lẽ với hồn ma không dễ dàng, nhưng phải cố gắng để thuyết phục, ví dụ hồn ma nói rất đói muốn ăn, nếu bạn lúc nào cũng cho ăn, thì sẽ vĩnh viễn không có chấm dứt, hồn ma thực sự chỉ “muốn”, bởi vì không chấp nhận sự thật là mình đã qua đời, chấp trước không buôn thả được.

H: Tất cả Pháp Giới chúng sanh đều vậy sao?

L: Tôi không khẳng định điều này, nhưng những gì tôi gặp phải là như vậy.

H: Tham vọng này đến khi luân hồi tái sinh vẫn tồn tại phải không?

L: Vâng, nếu có lòng thương, chúng ta hãy khuyên hồn ma cởi bỏ xuống những tham vọng và chấp trước.

H: Sau khi cúng bảy thất, người quá cố sẽ về đâu?

L: Trong thực tế, người qua đời sẽ ở trong một trạng thái, tương tự như linh hồn, hay danh từ đặc biệt của Phật giáo là thân trung ấm, có khi linh hồn này sẽ nén lại trong thế gian vài ngày, có khi lâu hơn, bình thường trong 4 tuần đã đi đầu thai, những 49 ngày là giới hạn.

(to be continue- see part 6)
by: Hung Ta
post date: 10-31-13
LEO NÚI HOÀNG SƠN

Vân Nam đồi núi chập chùng,
Mây bay lất phất mịt mùng khói sương.
Đâu đây thoang thoảng mùi hương,
Từ nơi cổ miếu vấn vương núi đồi.

Chúng tôi cùng đến đây ngồi,
Chung quanh tản đá nghỉ ngơi, chụp hình.
Cường ôm Dung rất là tình,
Như, Thường, Phụng, Khánh, Cẩm hình rất xinh.

Núi đồi như cũng hoan nghinh,
Tình yêu, bè bạn, đệ huynh một nhà.
Nhìn lên đỉnh núi còn xa,
Mọi người mỏi mệt nhưng mà thấy vui.

Khi băng qua động tối thui,
Bước sang tam cấp dốc xuôi, xuôi hoài.
Có khi ta muốn "đi ngoài",
Nhưng mà phải "nín" làm oai cho rồi.

Đôi khi dốc thẳng lên đồi,
Bậc thềm dựng đứng sợ ôi quá chừng.
Mạc Thường, Gia Khánh lừng khừng,
Chân đau, gối mỏi muốn ngưng nửa đường.

Thương thay em Cẩm đau lưng,
Thế nhưng cố gắng không ngừng bước đi.
Hoàng Sơn hùng vĩ uy nghi,
Cho nên ai cũng nên đi một lần.

Trước là thử sức đôi chân,
Sau là xem cảnh phong vân núi đồi.
Chụp hình đẹp quá đi thôi,
Đôi khi cả bọn đứng ngồi làm duyên.

Cùng nhau cười nói huyên thuyên,
Làm xao động cả một miền Hoàng Sơn...
Vần thơ thân tặng quí nương,
Làm quà kỷ niệm tình thương đậm đà !

Lâm Thảo_8/2013
Thân tặng nhóm thân hữu
cùng leo núi Hoàng Sơn.

Nhớ Trung Thu

Ngày rằm tháng tám Trung thu
Gợi tôi nhớ đến của thời xa xưa
Khi còn cấp sách đến trường
Biết bao kỷ niệm vui buồn nào quên
Trung thu tổ chức thi đua
Lòng đèn đủ kiểu , đủ màu tham gia
Xem ai được lãnh giải đầu
Thầy khen trường thưởng ôi mừng biết bao
Lại còn hội họa văn chương
Bảng đăng bích báo thi đua tranh tài
Ăn mừng tổ chức liên hoan
Hát ca nhảy múa dự thi trong ngày
Cuối cùng kết quả cho hay
Xem trò xem lớp nhất nhì là ai
Trung thu xưa đó nào quên
Trong tôi nhớ mãi khi trung thu về.


Tiểu Long Nữ
post date: 9-14-13
Bí Mật Bật Mí (part 3)
 
H: Hồn ma trông như thế nào?

L: Thường là nhìn như hình ảnh phản chiếu qua kính, cảm giác thấu minh, trong suốt, có màu đen hay trắng, cũng có màu sắc, ăn mặc đa dạng như chúng ta thường mặc, khi bị thọ án sẽ mặc quần áo màu trắng hoặc màu xám.

H: Họ có một khuôn mặt dẻ nhận diện không?

L: Một số có gương mặt, một số thì không, đôi mắt trợn lên, không biểu lộ cảm xúc, hơi mờ, bán thấu minh trạng thái, thường thì rất ghê tởm, bởi vậy nên khi nhìn chúng ta sẽ sợ, nhưng cũng có hồn ma trong rất dễ thương.

H: Nơi nào cũng có thể nhìn thấy hồn ma phải không?

L: Nơi nào cũng có, bãi đậu xe, nơi thờ phượng cúng vái, siêu thị cũng có.

H: Vậy có ảnh hưởng đến cuộc sống của bạn không?

L: Dĩ nhiên có, đôi khi tôi không để hồn ma biết mình nhìn thấy, họ sẽ không làm phiền, tôi cố gắng sống một cuộc sống bình thường, nhưng khi lái xe gặp hồn ma trên đường, tôi vẫn có một tác động phản xạ tự nhiên, tôi sẽ lái chậm lại hay tránh sang bên khác.

H: Làm thế nào để cảm nhận được hồn ma?

L: Nếu là loại hồn ma u ám, ác độc, ở thái dương huyệt hay phía sau não sẽ có cảm giác tê, đau nhói, như có một bàn tay lạnh băng thò vào óc, đây là có địch ý, dự báo chuyện xấu sẽ xảy ra.

H: Nhìn thấy hồn ma, chúng ta phải có phản ứng gì?

L: Khi nhìn thấy, bạn không nên nói bất cứ điều gì, hay hỏi tôi có thể làm gì để giúp đỡ, bởi vì khi bạn tiếp xúc, hồn ma sẽ đề cập và nghĩ rằng bạn phải giúp nó.

H: Khi hồn ma biết bạn có thể nhìn thấy chúng, họ có chủ động nói chuyện với bạn không?

L: Thường thì hồn ma sẽ chủ động tiếp xúc với mình. vì biết miìh có khả năng làm trung gian để tiếp xúc với thế giới bên này, và có một thực thể để làm những gì hồn ma không làm được.

H: Vì vậy, không nên cố gắng để làm hành động liên kết phải không?

L: Sẽ bị hiểu lầm, hồn ma có thể nghĩ rằng bạn nhìn thấy họ, trên thực tế, bạn không nhìn thấy, bởi vì sau khi biết bạn nhìn thấy nó, nó có một lối thoát, vì vậy nó sẽ tìm đến bạn

H: Làm thế nào hồn ma biết bạn nhìn thấy nó? Bắt lấy ánh mắt nhìn nhau.

L: Vâng, khi tôi đã lưu ý đến nó, trong thực tế, hồn ma cũng đoán mò xem bạn có nhìn thấy không, họ lang thang đi tìm khắp mơi để thử thời vận, giống như tại nhà của tôi, đôi khi thấy chúng sanh vô hình nhìn vào cửa, và sau đó vẫy tay chào, chúng đi qua từng nhà xem có ai nhìn thấy, nếu ai nhìn thấy sẽ rất sợ hãi, sẽ phổ độ và đốt tiền giấy cúng điếu, tôi nghĩ rằng thế giới hữu hình với vô hình sống chung với nhau, chúng ta không cần phải nhấn mạnh trong tháng Bảy âm lịch hồn ma có thể làm bất cứ điều gì họ muốn, trong thực tế, tôi nhận thấy tháng Bảy không có gì đặc biệt lớn, hồn ma thực sự lúc nào cũng tồn tại, nhưng trong tháng Bảy họ được ăn chơi nhiều hơn.

H: Hồn ma có Sức mạnh toàn năng không?

L: Sức mạnh của họ thấp hơn chúng ta.

(to be continue- see part 4)
by: Hung Ta
post date: 8-29-13
Bí Mật Bật Mí (part 2)
 
H: Trước tiên thank you Lan đã cho Hưng buổi phỏng vấn đặc biệt ngày hôm nay, có rất nhiều người kể cả Hưng cũng có nghi vấn là hồn ma thật sự có tồn tại hay không? người quá cố rồi sẽ về đâu? thế giới cõi âm như thế nào? Lan là người có cặp mắt thiên phú, Lan có thể kể cho Hưng và các bạn nghe những gì đã thấy ở thế giới vô hình hay không?

L: Cám ơn Hưng, thường thì Lan ít kể chuyện này cho ai biết, Lan không theo tôn giáo nào hết, mà chi tả lại những gì do chính mắt mình đã thấy được.

H: Bạn đã thấy hồn ma từ khi còn nhỏ phải không?

L: khi học trường mẫu giáo, trong lớp khoảng 40 học sinh, đôi khi tôi thấy số bạn nhiều hơn vài người, nhưng khi lên lớp ba, tôi đã biết phân biệt ai là người và ai là hồn ma.

H: Bạn phân biệt như thế nào?

L: không có hình dáng lập thể và chi tiết, không có thực thể.

H: Bạn đã thử sờ qua chưa?

L: Chắc chắn không sờ được, trống rỗng, vì vậy, nên phải kiểm tra, khi tôi tiếp cận nó, nó sẽ tránh xa.

H: Bạn có thể đối thoại với hồn ma được không?

L: Có thể

H: Vậy bạn thường nói chuyện với trống không?

L: Vâng, nên tôi phải từ từ đi phân biệt đó là người hay hồn ma…

H: Bạn dùng cách nào đễ đối thoại?

L: Khi còn nhỏ tôi dùng tiếng nói để đối thoại như thế này, nhưng bạn tôi phát hiện chúng nó bỏ chạy hết, sau đó biết được, nên tôi không đối thoại bằng lời nói nữa mà bằng chăm chú suy nghĩ, ví dụ như “bạn có muốn uống gì không? Tôi chỉ tập trung suy nghĩ câu này, thì nó sẽ biết được ý của tôi.

H: Hồn ma thường nhờ bạn giúp gì?

L: Thông thường, hồn ma nói với tôi họ rất đói, có gì để ăn, hồn ma không nói chuyện như thế này, mà chỉ cảm nhận qua cảm giác thì sẽ hiểu nhau.

H: Bạn thường cho hồn ma ăn gì?

L: Nói chung thực phẩm gì cũng có thể ăn được, một số hồn ma thì thích tiền giấy, nhưng tôi không mua tiền giấy, tại sao tôi phải tiêu tiền túi của tôi để mua tiền giấy, vậy nên tôi chỉ đốt giấy báo.

H: Đốt giấy báo có thể biến thành tiền sao?

L: Hồn ma thích quá trình của cái đốt, chỉ hút khói thì sẽ no.

H: Lúc nào bạn thấy ma nhiều nhất, bình minh, buổi sáng hay khi hoàng hôn.

L: Hầu hết từ 9 giờ tối đến 2 giờ đêm là giờ cao điểm, nhưng 11 giờ tối đến 1 giờ nửa đêm sẽ hiển thị rõ hơn, giờ ngọ rõ ràng nhất.

H: Chổ nhiều người hay buổi sáng hồn ma có thể xuất hiện không?

L: Hồn ma hiện ra trong ban ngày thường là tổ tiên hay người trong gia đình, hoặc đã từng tu tập, nên hồn ma này không hại người.

(to be continue- see part 3)
by: Hung Ta
post date: 8-28-13
Lễ Vu Lan (The Ghost Festival)Yu Lan (鬼月盂蘭)

Bí Mật Bật Mí (part 1)


Đối với thần quỷ chúng ta vô cùng kính nể, thậm chí sợ hãi。 
Vậy, thế giới thần linh là gì, ỡ đâu? Hồn ma có thật hay không?
Có phải thế giới vô hình và hữu hình cùng nhau tồn tại trong một không gian mà khác tầng số hay không?


Chúng ta đang sống ở thế kỷ 21, tất cả mọi hiện tượng đều dựa trên cơ sở chứng minh bằng khoa học hiện đại, và không chấp nhận những ý tưởng hoàn toàn trái với lý thuyết mà khoa học không thể chứng minh. Tuy vậy, trong một số dữ kiện, chúng ta không thể kết luận vì không thấy được mà chúng không hiện hữu.

Trong những người chúng ta quen biết hay đã từng nghe nói người có thị giác đặc biệt, họ nhìn thầy linh hồn những người đã quá cố, mà người bình thường không thể nhìn thấy được, họ đã giúp cho chúng ta hiểu rõ hơn về thế giới xa lạ ấy qua những câu truyện đầy bí ẩn và những điều khó có thể giải đáp được.

Những người này có một thứ thị giác đặc biệt, có thể nhìn thấy những cái mà nhãn quan của thể xác không nhìn thấy được. Người Tây Tạng gọi là Thiên Nhãn hay là con mắt thứ ba, những người này có thể nhìn thấy cõi giới bên kia, mà chúng ta thường gọi là cõi âm hay giới ma quỷ.

"Họ xác định rằng chết không phải là sự chấm dứt của kiếp sống, mà chỉ là một sự chuyển tiếp từ giai đoạn này sang giai đoạn khác."


Đây cũng là những nghi vấn lâu nay của tôi và gây tính tò mò đi tìm hiểu, tôi quen một cô bạn (xin được dấu tên) ở San Jose, Cô này có nhãn quan thứ 3, cô thường xuyên thấy những người quá cố và hiện tương của cõi giới bên kia. Hôm nay, tôi xin cô ấy cho phỏng vấn và đặt một số câu hỏi, có lẽ cũng giải đáp phần nào thắc mắc chung của chúng ta.

Theo truyền thuyết, mỗi năm vào Tháng Bảy âm lịch là ngày mở cửa địa ngục, nhiều hồn ma sử dụng thời gian này để phiêu du trên trần gian, tận hưởng những vật phẩm cúng tế, nhiều người nghĩ rằng người và ma sẽ cùng nhau tồn tại trong thời gian này, nên thời kỳ này chúng ta thường dễ nhìn thấy hồn ma, nhưng có một loại người, họ không cần phải đợi đến Tháng Bảy âm lịch mà họ lúc nào cũng nhìn thấy hồn ma, vì thiên phú cho họ một khả năng đặc biệt, những người này có thể nhìn thấy hồn ma, thậm chí có thể vượt không gian, thời gian để dự đoán tương lai, mắt âm dương thực sự kỳ diệu vậy sao? vậy trong tầm nhìn của những người ấy thế giới này lại như thế nào?

Đa số chúng ta hiểu biết về tâm linh qua khái niệm hỗn hợp trong Đạo giáo, Phật giáo, tín ngưỡng dân gian, kết hợp khái niệm mơ hồ, hỗn loạn đầy tưởng tượng. Bây giờ, chúng ta hãy "nghe" một người kinh nghiệm tâm linh, có nhãn quan thứ 3, hầu mở khóa thế giới vô hình bên kia để chúng ta hiểu rõ hơn về bí ẩn của thế giới huyền linh.

Sau đây là cuộc phỏng vấn giữa Hưng và người bạn có mắt âm dương, tên tạm gọi là “Lan”.

Bỏ qua và không đề cập đến lý thuyết trong kinh Phật, Đạo giáo hay Đạo thuật, chỉ nói lại những gì đích thân Lan đã nhìn thấy… Đó là một chứng minh không thể chối cải được.

(to be continue, see part 2)
by: Hung Ta
post date: 8-26-13
Tiếng Đàn Xưa

Đâu đây vang vọng tiếng đàn ai
Khúc nhạc thân quen của một thời
Ngất lịm hồn tôi trong thuở ấy !
Tưởng rằng quên lẳng tiếng đàn xưa
Nào ngờ vẫn sống khi nghe lại
gợi nhớ nơi tôi mà ngậm ngùi
Xa cách từ đó xa mãi mãi
Nhưng niềm hy vọng vẫn không phai


Tiểu Long Nữ
post date: 8-25-13
Cảnh Xưa Quê Nhà

Hôm qua về lại chốn xưa
Phố xá nhộn nhịp người xưa không còn
Tần ngần giữa chốn phồn hoa
Chợt nghe yêu thương giờ đã xa xôi


Rosa Lê- 2013
post date: 8-24-13


Chuyện cười

Nhuộm Tóc


Bé Tí hỏi me, sao mẹ nhuộm tóc .
Mẹ-tại tóc mẹ bạc
Tí -Vậy sao con thấy chị con cũng nhuộm tóc ?
Mẹ -Ờ tại chị con muốn theo " Mốt mới "
Tí -Vậy bà phù thủy có nhuộm tóc không mẹ ?
Mẹ -không
Tí -Sao vậy !
Mẹ -con nghỉ xem bà phù thủy chùm khăn kín mít thì đâu cần phải nhuộm cho tốn.
Tí -Vậy hả .



Tiểu Long Nữ
post date: 8-25-13
Con Đường Xưa

Đường xưa lối cũ là đây
Cây cao vẫn đó em tôi đâu rồi
Thời gian trôi mãi không ngừng
Cho tôi tìm lại tuổi thơ năm nào


Rosa Lê- 2013

post date: 8-24-13
VU LAN BÁO HIẾU

Ai mà còn mẹ còn cha
Hạnh phúc vô cùng hồng đỏ tươi vui
Vu Lan báo hiếu tròn ân
Xin cho cha mẹ thân thể an khang
Nếu như cha mẹ không còn
Một bông hồng trắng xót xa trong lòng
Một nén hương lòng dâng lên
Con đây tưởng nhớ nghĩa mẹ công cha
Vu Lan tháng bảy người ơi!
Mẹ sanh mẹ dưỡng ra mình
Cha thì nuôi dạy nên người khôn ngoan
Con đây quỳ lạy Đức Phật
Xin cho cha mẹ an khang trường lạc

Rosa Lê- 2013

post date: 8-20-13


Chuyện cười

Phù Thủy Thời Nay


Thằng Tèo đang coi phim phù thủy , nó cười khúc khích và khoái trí khi bà phù thủy cởi " cái chổi " bay phóng cái vù con` hơn máy baỵ
Nó thắc mắc liền hỏi bố .
-Bố ơi... có phù thủy thiê .t không vậy ?
-làm gì co '.
-Sao con coi giống thiệt vâỵ
-Ờ ,xưa đóng phim chớ làm gì có.
-sao vây ?
-Thời nay thì chắc chắn không ; bở* vì bà phù thủy không cởi nổi cái máy hô"t buị ???


Tiểu Long Nữ
post date: 8-7-13


Chuyện cười

Thiên Tài



Hai anh bạn A và B lâu năm mơ"i gặp nên rất vui mừng , tâm sự đủ điều , thăm hỏi về gia đình con cái .
Ông A liền khoe vơ"i ông B rằng:
-Thằng Tèo nhà tôi nó sáng ghê ! nó học có vài tháng tiếng Mỹ mà nói ào ào với khách ngoại quốc .
-Ông B : vậy hả ?
Ông B mặt mày buồn hiu và nói còn thằng nhóc nhà tôi nó học mấy năm trời mà còn ấp a ấp úp ...ông A cười khoái trí .
Ông B không tin liền hỏi
-Vậy chớ Khách ngoại quốc nói tiếng gì ?
-Ông A : tiếng Việt chớ tiếng gì !
-Ông B : trời đất ! vậy cũng được sao ???



Tiểu Long Nữ
post date: 8-7-13
Hạ Nắng

Thoáng khí mặn mà
Bải biển tấp nập
Nhấp nhô thuyền bè
Gọi nhau Hạ về

Ba tháng mùa hạ
Trai gái hẹn hò
Tắm nắng bơi lội
Ân tình trao nhau

Chiều về hoàng hôn
Ánh trời rực rỡ
Đủ sắc đủ màu
Cảnh biển tuyệt vời

Tiểu Long Nữ
post date: 7-31-13


Chuyện cười

Hoán chuyển


Ông A tối ngày ôm đầu than nhức nhối ,
ăn ngủ không yên . Liền đi khám bác sĩ .
Bác Sĩ : Bác sĩ khám và hỏi về bệnh tình .
Ông A : có lể tại vì tiệm bán ế ẩm, chi tiếu thiếu hụt
nên đâm ra làm tôi nhức đầu.
Bác sĩ : vậy thì dể thôi, ông sang tiệm cho người khác thì hết bệnh ngay
Ông A : ngạc nhiên.?
Bác sĩ nói : người nhức đầu kế tiếp sẽ là chủ tiệm mới .
Ông A : hả ! ???



Tiểu Long Nữ
post date: 7-18-13


Chuyện cười

Lạc



Anh B ở nhà bạn trên đường đi về vì ăn nhâụ quá chén
trời tối ôm nên anh bị lạc vào khu "homeless " mà không hay .
Anh nghe đâu tiếng xì xào là có mồi rồi, có mồi rồi,
Tiếng cười, tiếng nói thật hớn hở xúm nhau niếu kéo anh ,
tay, chân và mắn áo, ôm cổ làm anh cứ la... cứ la....
-cứu tôi với ... cứu tôi với.. đến sỉn mềm luôn.
Khi tỉnh giấc thì !
trời ơi... sao ta nằm ở đây chỉ còn cái quần ngắn trên thân !
-anh hú hồn .

-thôi chết. Từ nay xin từ "quá chén"


Tiểu Long Nữ
post date: 7-18-13


Chuyện cười

Thi Quốc Tịch


Chị C ở Mỹ trên 5 năm được quyền xin đơn làm giấy tờ thủ tục thi vô công dân Mỹ , Là điều chị ước muốn bấy lâu nay để chị bảo lãnh người nhà .
Trong ngày đi thi , chị rất hồi hộp và lo sợ tuy rằng chị đã học baì .
Ông giám khảo hỏi chị
-Tổng thống nhiệm kỳ mấy năm
-4 năm ạ
-Giám khảo: Tổng thổng hiện giờ là ai
-Washington
-No , no ,no
-chị C nghe vậy tự rưng phát run . Ông hỏi tiếp
-lá cời Mỹ có mấy sọc
-Thirty
-Giám khảo : Hả
-chị ta liền nói thriteen , thriteen ... .
-Ông cười , hỏi chị biết viết không ?
-yes
-vậy chị viết đi
-chị C liền viết " I love You ."
-Ổng nhìn chỉ khoái trí và nói
-you pass .
-chị C : thiệt hả !


Tiểu Long Nữ
post date: 6-26-13
Hè về

Hè lại về bạn ơi...
Gợi tôi nhớ trường cũ
Các bè bạn thân thương
vui đuà cùng học tập

Tiếng ve tấu nhạc khúc
Phượng vĩ nỡ đầy sân
Chào mừng mùa nắng hạ
Bải trường ba tháng hè.

Hè lại về bạn ơi...
Nhớ thùy dương cát trắng
Nước biển xanh mặn mà
Bơi lội và đùa giỡn

Hè cũ mãi trong tôi
Biết bao là kỷ niệm
Chẳng bao giờ nhạt phai
Của những tháng hè xưa .


Tạ kiều Dung .2013
post date: 6-28-13



Chuyện cười

Bắt Quả Tang

Trên đường đi học về , thấy bạn mình im lặng quá , Lan liền hoỉ :
-Sao bồ thất thần vậy ?
-Tự mình hôm nay nộp giấy trắng của môn thi
-Chắc không học bài chớ gì
-Đâu phải , tự hôm kia trong mơ là mình đã học thuộc bài , nên mới đi xem Xi nê cùng anh A .
-nào ngờ sáng nay phải copy nhỏ bạn .
-Bị bắt tại chổ .


Tiểu Long Nữ
post date:7-18-13
TRƯA HÈ

Trưa hè nóng bức người ơi !
Cho tôi viết vội lưu bút ngày xanh
Phượng đỏ đỏ thấm sân trường
Chia tay ba tháng bạn ơi nhớ trường
Ngôi trường Khải Minh xinh xinh
Bao nhiêu thương nhớ bấy nhiêu là tình
Bây giờ trường đó tôi đây
Bao nhiêu kỉ niệm tràn về xót xa
Nhớ bạn những chiều bóng đưa
Trường xưa lối cũ vẫn hoài đong đưa


Rosa Le 2013
post date: 6-5-13
ĐỂ EM TẶNG LẠI CHO ANH MẤY VẦN THƠ LỤC BÁT

Anh là của mẹ sinh ra
Anh là kỵ sĩ xông pha chiến trường
Anh là chiến sĩ kiên cường
Anh là bạch mã em thương nhất đời
Anh là cả vầng thái dương
Anh là hoàng tử mãi thương em nhiều


Em 2013
post date: 6-5-13

Em Là

Em là nguyệt quế trong vườn
Em là tri kỷ vấn vương tơ lòng
Em là nguồn nước xinh tươi
Em là cô gái vui cười hồn nhiên
Em là tia nắng bình minh
Em là cô gái cùa mình anh thương
Em là biển cả mênh mông
Em là hơi ấm đêm đông lạnh lùng
em là nhịp thở của anh
Em là nhựa sống mong manh giữa đời
Em là tiên nữ trên trời
Em là tất cả cuộc đời của anh

(Nguyệt quế)
Nguoi ờ lai Nha Trang


post date: 5-14-13

祝全球校友母親節快樂

Tình Mẹ Cho Con

Tình nào bằng tình mẹ với con
Thương con từ lúc mới ra chào đời
Cho con từng giọt sữa tươi
Nữa khuya thức giấc mẹ ôm vào lòng
Tập con chập chững biết đi
Dạy con biết nói, biết nghe, biết cười
Ngày nào con khoẻ mẹ mừng
Lúc con đau ốm mẹ đau cả lòng
Ngày con đến tuổi vô trường
Mẹ lo tần tảo kiếm tiền nuôi con
Đến ngày con đã trưởng thành
Gả chồng, lấy vợ mẹ còn phải lo
Ngày con rời khỏi gia đình
Mẹ đây lủi thủi một mình quạnh hiu
Tuổi già ngồi đợi trông con
Con xa mẹ dể , mẹ nào xa con
Ngày con yên phận gia đình
Quay về thăm mẹ, mẹ già yếu đi
Tình nào bằng tình mẹ với con
Đến khi nhắm mắt vẫn còn thương con

Long Sái Hoa 2013

媽媽自從您去逝後我經常懷念您
媽媽我好愛您
龍彩華
世界上最偉大是母愛
post date: 5-6-13

Nha Trang road take me home
Biển quê ta bao la hiền hòa.
Dạt dào trong tôi bao niềm ước hẹn.
Tuổi trẻ ta đi say trong tiếng hát.
Ơi! Nha Trang. Khi nắng lên.
Một vùng biển xanh trong một bầu trời bao la
ơi đất quê hương tha thiết trong tôi.
--nhocsingger--

Bình Minh Nha Trang

Sóng Biển Rì Rào
Ảnh chụp 3-20-13 (today) sent in by Iphone
Post date: 3-20-13





Lời Cám Ơn

Wờ xin cám tạ các bạn trường trung học Khải Minh đã chia buồn và hỏi thăm trong thời gian qua, cho dù đã không còn ngồi chung lớp học đã hơn 30 năm qua, nhưng các bạn đã không quên tình bạn học, chị wờ và wờ xin chân thành cám ơn các bạn trường Khải Minh Nha Trang

Mẹ Gìa như chuối chín Cây
Gío Lay Mẹ Rụng con Phải Mồ Côi
Rất May Con Có Bạn Đây
Trung Học Khải Minh Gần Xa thăm hỏi
Gọi Phone, Thăm viếng , Texing
Tình Bạn Sưởi Ấm Gía Lạnh Mùa Đông

第五屆校友楊愛娟(Dương Ái Quyên
)正心班同學
第九屆校友楊世達(Dương Thế Đạt)幼獅班同學

癸巳賀年

客鄉爆竹一般紅
惜欠梅花迎春風
大龍歸隱小龍現
康泰世道心所頌


棄民 於 喬州
post date: 2-18-13



Chúc Tết

Hân hoan đón tiếp xuân Quý Tỵ
Chúc cho mọi người được bình yên
Tân niên hoa nỡ muôn màu sắc
Nhà nhà khỏe lạc được đoàn viên


Tieu Long Nu 2013
post date: 2-14-13

Nỗi Buồn Chiều Xuân

Xác pháo tung bay mừng Tết đến
Hoa Mai, Hoa Đào cùng nở rộ
Bướm vàng rộn ràng đua nhau múa
Chợ Tết chen chúc du khách qua
Ông Đồ năm xưa vẫn ngồi đó
Khách xuân bộ ngang chẳng hỏi hàng
Đố ai còn biết chữ nghĩa gì
Rồng múa Phượng bay vào dĩ vãng
Mực khô giấy đỏ cũng nhạt màu
Nắng ấm chiều xuân sao buồn tẻ
Ông Đồ tay run tuổi bạc đầu
Năm tới xuân sang ông có về?
Ra đi để lại tiếng pháo nổ
Lòng buồn man mác một nỗi sầu.


Mồng Một Tết Xuân Quý Tỵ 2013
Tạ Quốc Hưng
post date: 2-12-13


Hưng-Phung at Grand Century Mall, San Jose CA.

Little Saigon San Jose: 29 Tết và Mùng Một Tết tại Vietnam Town và Grand Century Mall  

Tân Niên Khai Bút
新年開筆

Web Khải Minh

Hởi ai muốn biết điều chi,
Hãy lên web Khải điều gì cũng hay,
Net nhà ta đắp ta xây,
Cùng nhau ủng hộ cho hay trường nhà.

Tạ Quốc Hưng
post date: 2-11-13
khaiminhnhatrang.net

天 增 歲 月 人 增 壽
春 滿 乾 坤 福 滿 門

Thiên tăng tuế nguyệt nhân tăng thọ
Xuân mãn can khôn phúc mãn môn


Táo Khải-Minh



Một năm qua mau
Táo phải lên tâu
Vì đi bằng trâu
Ngọc Hoàng đợi lâu
Năm nay đến trể
Ngọc Hoàng thỏ thẻ
Trần gian có gì
Táo liền báo ngay
***
Muôn tâu Ngọc Hoàng
Năm này văn vậy
Bama đắt cử
Xem thử kỳ hai
Kinh tế khó nhai
Cũng vì cuộc sống
Ai nấy đều khổ
Lòng thì xót xa
Tax thì không tha
Lương thì như cũ
Chẳng đủ tiêu xài
Vật giá đều tăng
Giá xăng không thấp
Thần xin bày tỏ
Ngọc Hoàng đâu rõ
***
Muôn tâu Ngọc Hoàng
Khải-Minh bạn bè
Du lịch Trung quốc
Các bạn đều thích
Rồi về Nha Trang
Ai nấy cũng than
Nhưng gặp bạn hữu
Tay bắt mặt mừng
Chuyện xưa trường cũ
Kể hoài vẫn vui
***
Thôi thì về Mỹ
Mùa hè được nghỉ
Cấm trại nơi xa
Chúng ta đều muốn
Đồ ăn nước uống
Không thiếu thứ gì
Nhiều màn lạ kỳ
Ai chì thì ra
Văn nghệ chúng ta
Sợ gì mà nhác
Sơn ca cùng hát
Thời tiếc không mát
Nhưng vui thì khác
Xập Xám các bác
Vui nhộm là bao
Cấm trại năm sao
Thành công rực rở
Thần đây cũng khen
Lần tới một phen
Thần cũng đăng ký
Thật là chí lý
Táo bà Táo nhí
Cùng nhau tham gia
Bếp núc của ta
Còn ai mà bằng.
***


Cần tâu Ngọc Hoàng
Cuối năm vừa rồi
Tiếng còi Khải-Minh
Tiệc hội linh đình
Anh Gù tổ chức
Thầy cô cũng thích
Ai nấy đều rũ
Bạn về đông đủ
Rượu khui mỗi bàn
Tướng quân ra sàn
Ai cũng ngạc nhiên
30 nàng tiên
Lộng lẫy tự nhiên
Chào các quan khách
Pháo tay lách đách
Lộc liền phụ trách
Gangnam Khải-Minh
Lưng như cởi ngựa
Lựa điệu bất thường
Trấn động hội trường
MC Tỉnh Thường
Ai cũng thương yêu
Phó Yee, Minh Lộc
Ăn nói lịch lưỏng
Nhiều người khen thưởng
Trưởng ban tổ chức
Khải-Minh đều thích
Đều thích cái mà đều thích

***
Cần tâu Ngọc Hoàng
Web nhà Khải Minh
Ngày càng phát triển
Tin tức cập nhật
Tài liệu có thật
Phong phú phi thường
Muốn biết tin trường
Nên thường lên thăm
Thân hữu bốn phương
Ai nấy đều thương
Táo xem tin tức
Trang web hạng nhứt
Ngọc Hoàng cũng thích
Thành tích rực rỡ... cái mà rực rỡ
***
Chào mừng Xuân mới
Xin chúc mọi nhà
Khải-Minh gần xa
Làm ăn phát đạt
Tấn Lộc Tấn tài
Nhiều tiền nhiều bạc
Sức khỏe dẻo dai
Sống lâu sống dài
Đánh bài thì thắng
Đánh stock thì ăn
Mua nhà vài căn
Thăng Hoa phú quý
***
Thần đã lượt qua
Xin hẹn năm tới
Mới về thiên giới
Nay đã hết giờ
Bà Táo đang chờ
Mờ sáng phải bay
Par-ty tối nay
Chương trình rất hay
Thần phải về ngay
Good Bye.. cái mà Good Bye...

Táo Khải Minh 2013
post date: 2-1-13

Mừng Ngày Họp Mặt Khải-Minh

Chúc mừng anh chị Khải-Minh
Nhiều năm gắn bó bạn bè với nhau
Tình trường, tình bạn khó quên
Năm nay họp mặt biết bao vui mừng
Bao năm chung dưới mái trường
Biết bao kỷ niệm bạn bè thân thương
Về đây họp mặt với nhau
Cùng đàn cùng hát cùng vui cùng cười
Bạn bè tình nghĩa thâm sâu
Nâng ly cạn rượu cho nhau ấm lòng
Cuối năm Tết đến rồi đây !
CHÚC MỪNG NĂM MỚI AN KHANG PHÁT TÀI!!!

Long Sái Hoa
MERRY CHRISTMAS AND HAPPY NEW YEAR
敬祝全世界啟明校友新年快樂萬事如意
龍彩華
post date: 12-19-12



Vĩnh Biệt Anh

Gặp Anh lần cuối tại LA,
Bạn bè kể chuyện thật vui cười,
Bữa cơm họp mặt đầy ý nghĩa,
Không ngờ buổi tiệc vĩnh biệt nhau,
Đời sao ngắn ngủi quá đi thôi !
Em mãi tiễn đưa thật quá buồn,
Mong Anh yên nghỉ trong thanh thản,
Để khỏi bận lòng chuyện thế gian,
Bạn bè tất cả đều nhớ Anh,
Giờ đây hết nghe tiếng Anh cười,
Anh đi để lại nhiều thương nhớ,
Trong lòng mọi người mãi nhớ Anh.

Em Long Sái Hoa

强哥! 希望您安心一路好走
我們會永遠思念您的!


Than tang cac chau : Tin, Hoa ,Nam Quanh, Khieu, Dung, Ngo, Loan nhan ngay mung tho cha.

Mừng Thọ Cha

Ơn Cha các cháu đông đầy,
Cô đây chia sẻ một niềm vui chung,
Nhân ngày mừng thọ cho Anh,
Các em tất cả vui mừng biết bao,
Chúc Anh sức khỏe dồi dào,
Sống lâu trăm tuổi vui cùng cháu con,
Cầu mong Anh Chị bên nhau,
Ngày ngày tháng tháng dìu nhau mãn đời,
Thương cho các cháu hiếu lòng,
Công Cha nghĩa Mẹ các con lo tròn.


HAPPY FATHER’s DAY

Cô Long Sái Hoa
post date: 6-15-12

幼獅班同學
往事只能回「

Ngoảnh một cái mà đã 36 năm, con số mà người ta nghe cũng chợt giật mình. 36 năm với biết bao thay đổi của đời người, 36 năm để biến những cô cậu học trò nghịch ngợm thành ông, thành bà.....


Hôm nay trở lại nhiều khuôn mặt mới
Thầy đó trường đây bạn hữu đâu rồi?
Bao nhiêu kỷ niệm hoa bướm ngày thơ
Vang trong nỗi niềm nhung nhớ
Có ai đi thương về trường xưa?

Photo by: Tran Phu Vi
Sent in by: Han Xuan An

Bạn cũ Trường Xưa

Nhiều lúc buồn tôi lại thấy nhớ trường xưa Khải-Minh, nhớ thầy cô và những người bạn cùng lớp, chúng ta cùng sống dưới mái trường thân thương đã hơn 10 năm.

Trước đây, có lẽ còn quá trẻ con, nên tôi đã không cảm nhận được những gì, có lúc còn trách thầy cô quá khắt khe đối với học sinh, lúc đó chúng ta sợ thầy cô như sợ cọp, vì thời ấy thầy cô it nói chuyện và ít gần gủi với học sinh. Cho nên khi thấy thầy cô thì chúng ta lánh xa, còn với những trò quậy phá thì đã làm thầy chủ nhiệm lớp rất khổ sở. Nhưng giờ tôi đã hiểu tất cả và vô cùng biết ơn thầy cô, những người đã dạy chúng ta bài học làm ngươi, tôi mãi mãi không bao giờ quên ngôi trường Khải-Minh tôi đã từng học với biết bao kỷ niệm.

Ngôi trường Khải-Minh nơi mà các thầy cô vẫn tận tâm dìu dắt các học sinh nên người, hình ảnh thầy cô với tôi luôn có sự kính trọng và quý mến, và muốn gởi tới các thầy cô lời cảm ơn chân thành nhất.

Hôm nay, nhiều người trong chúng ta đã sinh sống nơì quê lạ xứ người, nhưng vẫn vang vẳng đâu đây những tiếng nói cười vẫn còn đọng lại trong ký ức tuổi học trò dưới mái trường xưa. Dĩ vãng ấy có thể đã nhòa đi ít nhiều, nhưng chỉ là một phút quên, và một chút chạnh lòng.

Giờ đây, mỗi chúng ta trên mỗi nẻo đường đời khác nhau, giữa những dòng đời đôi khi là nghiệt ngã, có ai trong chúng ta còn nghe thấy tiếng vang của chuông trường thúc giục vào lớp. Giờ đây tuy tôi không còn là học sinh nữa, không còn ngồi trên ghế nhà trường, nhưng tôi vẫn luôn nhớ về cái ngày mà chắc chỉ học sinh trường Khải-Minh mới cảm nhận được tất cả những trận tranh tài bóng rổ bất phân thắng bại giửa các lớp, những đêm văn nghệ đầy vui nhộm và náo nhiệt. Nhớ nhất những ngày cuối khi tốt nghiệp, lòng ai cũng xôn xao và trao nhau chép lời chúc tốt đẹp và lời từ biệt vào cuốn lưu bút kỷ niệm..

“Trang lưu bút mực vẫn còn chưa khô
Mà chuông trường đã giụt phút chia tay”


Tôi vẫn chưa quên kỷ niệm thuở học trò, vẫn còn nhớ chúng ta trong chiếc áo trắng quần xanh, những nữ sinh củn xanh ngắn làm sáng cả sân trường. Tất cả dường như đã trôi qua không trở lại, làm sao có thể sống lại ngày tháng cũ, giờ này mới nhận ra càng lớn thì chúng ta mong bé lại, để sống lại những gì ta đã một thời sống qua …

Đã ra trường gần 36 năm rồi, tôi vẫn rất nhớ ngôi trường xưa, thầy cô và bạn bè đang sống nơi nào, giờ gặp lại có thể không nhận ra, nhưng nếu nhắc lại chuyện ngày xưa ở trong lớp, tôi chắc ai ai cũng còn nhớ…

Học Sinh Khóa 9 Khải-Minh
by: Tạ Quốc Hưng

post date: 7-21-11


BẠN

Bạn bè xưa giờ gặp lại
Tóc điểm sương tuổi đời chồng chất
Cuộc hội ngộ thật là vui
Hàn huyên tâm sự cuộc đời thăng trầm
Đời người như thực như mơ
Có rồi không hà tất đều như không
hãy xích lại gần bạn ơi !
chia sẽ cho nhau vui buồn trần tục
Mai này bên kia thế giới
Trong ta còn bạn bạn còn có ta .

(DTMĐ 2013)
post date: 5-10-13
Mẹ

Mẹ ơi... con nhớ mẹ ghê !
Trong ngày lễ mẹ lòng con trĩu buồn
Đóa hồng trắng gởi mẹ đây
Cảm thương, cảm nhớ mẹ đang cận kề
Khi xưa mẹ khổ vì con
Ngày con khôn lớn mẹ ra đi rồi
Lòng con đau xót khôn nguôi
Mất mẹ như trẻ mồ coi khác gì
Tuy rằng con đã lớn khôn
Như con vẫn nhớ vòng tay mẹ hiền
Đó là hạnh phúc trong đời
Mỗi khi nhớ đến lệ rơi không ngừng
Trong ngày lễ mẹ con dâng
Nén hương đưa đến mẹ con sum quầy .


Tiểu Long Nữ
post date: 5-6-13
Tan Khóc

Tứ Xuyên động đất lại bùng nổ
Tôi nhớ cách đây chẳng bấy lâu
Động đất Tứ Xuyên gây thảm hại
Khóc than thành phố khắp nơi nơi

Mọi người kêu khóc và cầu khẩn
Một phép nhiệm màu xin giúp cho
Đừng gây tai hại lòng đau xót
Tai qua nạn khỏi được bình yên.

Ngày nay thảm kịck lại tái diễn
Động đất lại về nơi Tứ Xuyên
Tang khóc người thân bị cướp mất
Nhà tan thành phố phủ xác ngưòi

Lậy Trời khẩn Phật mà cứu giúp
Đất lặng bình yên dân được tha
Đừng đến thiên tai xin đừng đến
Cầu cho đời sống được bình an


Tiểu Long Nữ
post date: 4-29-13


Chuyện cười

Kết Quả


Anh A khoe với bạn mình n rằng , chuyến này tôi có con trai rồi , nên
tôi tự mua sắm cho thằng bé . vì ba đứa trước điều là con gái .
-bạn : vậy hả ! chúc mừng , chúc mừng .
Vài tháng sau thấy anh A buồn hiu không nói năng chi cả , bạn anh
thắc mắc hỏi , làm bố thằng bé rồi sao mà thất thần vậy ?
-Anh A : Bố cái con khỉ gì . Lại là con gái .
-Bạn : Vậy hả ? khi vợ anh đi siêu âm anh có đi chung không ?
-Anh A : Có chớ .
-bạn : vậy anh ở đâu ?
-Anh A : đứng đằng sau bả chớ còn đâu !
-Bạn : No wonder !!! ( thảo nào )


Tiểu Long Nữ
post date: 4-17-13
NHỮNG CÁI CHẾT THẦM LẶNG

Tôi khóc một chiều của ngày tháng năm xưa
Khóc thầm thương người lính tan trận ngày nào
khóc với Chí khí của hồn Thiên sông núi
Của quê Hương của dân tộc khí Anh hùng
Mà chỉ hơn tôi nhiều chừng dăm ba tuổi
Nhưng thà chết chứ không chịu khuất hàng
Máu các anh đã khô nhưng vẫn ấm mãi
Trong lòng người và lòng đất quê hương
Xin nghiêng mình kín cẩn thương nhớ các Anh
Núi sông vang .... Anh hùng tử khí hùng bất tử
Ba mươi tháng Tư mãi mãi nhớ thương Anh.


H.T.M (Ba mươi tháng tư...) 2013
post date: 4-24-13
Ánh Trăng

Trăng tròn , trăng sáng ánh vàng tươi
Vắng lặng màn đêm nhớ đến ai
Ánh mắt , nụ cười trong tâm khảm
Theo tôi mãi mãi chẳng mờ phai


Đêm đêm tôi vẫn ngắm trăng vàng
Mơ ước như mây kề cận nàng
Trăng khuyết, trăng tròn rồi lại khuyết
Một lòng tôi vẫn chẳng rời trăng

Hỏi rằng trăng sáng có mà hay
Có kẻ si tình si đắm say
Muốn nói tại sao chẳng thốt được
Này trăng có biết nổi buồn thay

Tiểu Long Nữ
post date: 4-18-13



Chuyện cười

Ngại Vì ... Tự. Sức


Yêu em anh chẳng ngại vươt núi sang sông
nhưng chỉ ngại phải đi bộ chạy đuạ
Nàng thắc mắc hỏi sao vậy anh !
-Chàng trả lời rằng :
-Anh sang sông có thuyền đò đưa đón
và vượt núi thì có máy bay, Còn ngoài ra thì phải tự sức mình .
-Nàng mở tròn đôi mắt !!!


Tiểu Long Nữ
post date: 4-17-13



Bài thơ này dịch ra tiếng Việt cho bà con đọc chơi có phải Hán Việt la:

Băng trình chấn dực vạn lý lộ
Tráng chí hào khí thái vân thượng
Lăng không cao tường vũ kính phong
Phấn sí lệ khiến triển nộ dung


tra tự điển Hán-việt thì hình như bài này ý nói

Đường vạn dặm đại bàng tung cánh
Thỏa chí hùng anh tận mây xanh
Bảo gió cuồng phong dương cánh mạnh
Trán chí cường phương vũ bão bay


Hy vọng mình dịch đúng mong các bạn Khải Minh không cừi có gì các bạn dịch lại cho các bạn Việt cùng thưởng lãm bài thơ hay cùng chữ tốt

Khanh Bui
post date: 3-27-13


Biển Xưa

Biển Nha-Trang vẫn đẹp như xưa,
Sóng dạt dào như bài tình ca,
Bình minh sáng nay sao đẹp quá,
Ánh nắng dịu dàng ấm lòng ta,

Bên kia đại dương có xa không,
Sao đi hoài không đến chân trời,
Hải âu xin cho gởi đôi lời,
Người ấy còn nhớ lời hẹn xưa,

Thư gửi nhiều chưa thấy hồi âm,
Hẹn ngày trở lại nhưng không đến,
Lâu quá không ghé nhà thăm được,
Bởi vì anh lạc trong xứ người,

Chuyện củ ngày xưa ai còn nhớ,
Tình đầu thuở đó đẹp như mơ,
Mình em bước đi trên biển vắng,
Từng dấu chân in từng kỷ niệm.


Anh Ba Khai Minh 2013
post date: 3-21-13



Chuyện cười

Hỏi Trời


Ông B làm ăn thất bại, nợ nần đầy đầu. Tối ngày kêu trời than đất. Hỡi ơi.. tôi biết làm sao đây để mà trả nợ
Suốt ngày rầu rỉ, không ăn uống chi cả. Ông nghỉ chỉ có cách là lên hỏi ông trời giúp cho; nhưng sao leo hoài leo mãi chẳng leo đến nơi.
Ông cứ than van trách móc, sao khó leo đến trời quá vậy?
Thì tự dưng anh nghe tiếng vang vọng đâu đây quanh quẩn bên tai.
-Người chưa tới số thì làm sao leo tớị

-Ông rùng mình chợi tỉnh, à thì ra mình còn sống mà làm xuống đất hoặc lên trời!!!


Tiểu Long Nữ
post date: 3-14-13


Chuyện cười

Di Truyền


Cậu Tâm dạo này không muốn làm việc chi cả, tối ngày cứ ôm cái đầu nhức tưng tưng. Liền lấy hẹn đi khám bác sĩ .
-Cậu Tâm hỏi: tôi bị bệnh gì?
-Ờ... không gì, chỉ bị Cao máu nên cậu mới nhức đầu .
-Nhà cậu có ai bị bệnh này không ?
-Bố tôi.
-Thì ra vậy, di truyền đó.
-Vậy sao Bố tôi là Luật sư mà không di truyền cho tôi???



Tiểu Long Nữ
post date: 3-14-13


Chuyện cười

Sập Dách

Câụ Minh đang theo bạn trong sở học về tiếng Quảng đông , vì câụ đang quen cô gái người Quảng . nên cậu tính học biết chút đỉnh phòng khi gặp bố mẹ của người bạn gái mà trổ tài .

đêm đêm cậu cũng đọc qua rồi đọc lại những đàm thoại thông dụng và đếm số , khi cậu đếm đến số
-Sập , sập dách.
-Bố cậu : hả ! cái thằng này , cái tường mới sữa lại thật vững mà bảo " xập " xập vách ?
-Con đâu có nói là xập vách đâu , con đếm số là sập dách mà .

-Sập dách là cái gì ?
-Là số mười một tiếng quảng đó bố
-Bô: Quảng tây hay quảng ngải ???
-Con đang học tiếng quảng đông mà .


Tiểu Long Nữ
post date: 3-5-13



Chuyện cười

Giận

Anh bạn chung sở hỏi anh B rằng :
-Tôi hỏi xin anh đừng giận nhé
-Tuổi anh sắp sỉ tôi sao trông già thế ?
-anh B trơn mắt nhìn người bạn
-not your businnes.
-Nhưng trong bụng nghỉ mày biết cái khỉ gì .
-vì trong giấy tờ tao nhỏ cả 10 tuổi, nên tiền về hiêu cũng phải dời sau 10 năm.
-anh nghiến răng .


Tiểu Long Nữ
post date: 3-4-13



Chuyện cười

Nhớ ơn

Bé Tí hỏi mẹ . Mẹ ơi ... con thường nghe ngoại bảo :
" ăn trái nhớ kẻ trồng cây " là nghiã gì vâỵ mẹ ?
-Mẹ : Ờ nghĩa là nhà mình đang có những cây táo , cây cam và cây mít mà ăn thì phải nhớ chủ trước họ đã reo trồng .
Tí thắc mắc !
-Vậy , những trái cây mà mua ở chợ về có phải nhớ ơn không ?
-Mẹ ???

Tiểu Long Nữ
post date: 3-1-13



Chuyện cười

Giúp kẻ nghèo khó

Trong giờ đạo đức , cô giáo giảng bài .
Người xưa nói : " Giúp kẻ nghèo khó chớ nên giúp kẻ cờ bạc ".
-Trò : Thưa cô ,Vậy ta có thể giúp kẻ cờ bạc khi ho .thua không .
-Cô : không nên.
-Trò : sao vậy ? Vì họ phải chịu đói khi đã thua sạch túi mà .
-Cô giáo ???


Tiểu Long Nữ
post date: 3-1-13



Chuyện cười

Yêu thầm

Trong buổi tiệc mừng con đầy tháng ,Anh A mời bà con thân thuộc , bà bè xưa , nay đến dự để cho mọi người biết anh đã làm " BỐ " .
Vì thủơ xưa anh Yêu mà thất bại , nên anh rất hãnh diện là mình cũng lập gia đình
và làm bố như ai .
Anh cảm thấy vui vui nên nảy ra câu đố
-đố các bạn có ai biết trong đời mình Yêu gì là khổ nhất .
-Anh Tư giành trả lời nói là Yêu đơn phương
-Anh Sáu bảo No , No , No Yêu mà không thành mơ"i khổ nhất
-Anh bảy gạt ngang , tao nghỉ là Tương tư khổ nhất
Anh A cười hoái trí kinh nghiệm tao thì là ..là... hihihi
Yêu thầm .
Vì yêu thầm chỉ mình đau khổ mà không ai biết .


Tiểu Long Nữ
post date: 3-1-13

Chúc Tết

Cùng nhánh hoa xuân đến bạn bè
Đến người thân năm mới phẻ re
Tài, lộc, phúc lai hoàn mãn nguyện
Phú, vinh, Khang đảo đáo tâm cầu.


H.T.M chúc mừng năm mới 2013

post date: 2-11-13


Chuyện cười

Con Nhà Quan

Trong giờ học cô giáo giàng bài, thấy Te`o không chú tâm mà ngược lại
còn phá phách, gây ồn ào. Cô giận lắm. Sau giờ học Cô phạt Tèo ở lại trường
1 tiếng và còn chép phạt 100 lần và cần phải có chữ ký của bố mẹ.
Teo : Thưa cô , em sẽ chép đầy đủ ,nhưng em xin cô cho em cái phong bì lì xì.
Cô : Để làm gì ?
Tèo : Em nghe bố thường bảo mẹ rằng : " Thời buổi này không có phong bì lì xì tôi đừng hồng mà tôi
không ký ".
Cô : Hả ? ? ?


Tiểu Long Nữ
post date: 2-11-13



Chuyện cười

Sang Sông


Có một đôi trai gái yêu nhau thắm thiết .
Nhưng gia đình kịch liệt phản đối vì gia cảnh không môn đăng hộ đối.
Cô ta buồn lắm. Một hôm nàng hỏi bạn trai rằng :
_ Này anh, nếu có ngày em sẽ sang sông anh nghĩ sao !
Anh ta liền trả lời
_ Em đừng lo, anh sẽ đứng cuối cửa sông đợi ngày em về ???
Nàng ngất xỉu .


Tiểu Long Nữ
post date: 1-31-13

Vịnh Xuân.

Xuân đáo bách hoa khai
Xuân khứ ngàn hoa lạc
Buổi sang dạo trên đồi
Thấy ngàn mai đua nở
Bầy én lượn ngang trời
Ồ, Xuân đến rồi sao?
Xuân là của đất trời
Và là của vạn vật
Xuân đâu của riên gai
Nên không mong chẳng đợi
Xuân đến rồi Xuân đi
Hoa nở rồi hoa tàn
Luật vô thường như vậy
Trong trời đất mang mang
Vận hành không ngưng nghỉ
Tất cả đều chuyển xoay
Theo bánh xe luân hồi
Nên có có, không không
Rồi không không, có có
Xuân đáo bách hoa khai
Xuân khứ ngàn hoa lạc


Cỏ Dại ….
Simi Valley mùa Xuân 2013
Táo Khải-Minh

Một năm qua mau
Táo phải lên tâu
Vì đi bằng trâu
Ngọc Hoàng đợi lâu
Năm nay đến trể
Ngọc Hoàng thỏ thẻ
Trần gian có gì
Táo liền báo ngay
***
Muôn tâu Ngọc Hoàng
Năm này văn vậy
Bama đắt cử
Xem thử kỳ hai
Kinh tế khó nhai
Cũng vì cuộc sống
Ai nấy đều khổ
Lòng thì xót xa
Tax thì không tha
Lương thì như cũ
Chẳng đủ tiêu xài
Vật giá đều tăng
Giá xăng không thấp
Thần xin bày tỏ
Ngọc Hoàng đâu rõ
***
Muôn tâu Ngọc Hoàng
Khải-Minh bạn bè
Du lịch Trung quốc
Các bạn đều thích
Rồi về Nha Trang
Ai nấy cũng than
Nhưng gặp bạn hữu
Tay bắt mặt mừng
Chuyện xưa trường cũ
Kể hoài vẫn vui
***
Thôi thì về Mỹ
Mùa hè được nghỉ
Cấm trại nơi xa
Chúng ta đều muốn
Đồ ăn nước uống
Không thiếu thứ gì
Nhiều màn lạ kỳ
Ai chì thì ra
Văn nghệ chúng ta
Sợ gì mà nhác
Sơn ca cùng hát
Thời tiếc không mát
Nhưng vui thì khác
Xập Xám các bác
Vui nhộm là bao
Cấm trại năm sao
Thành công rực rở
Thần đây cũng khen
Lần tới một phen
Thần cũng đăng ký
Thật là chí lý
Táo bà Táo nhí
Cùng nhau tham gia
Bếp núc của ta
Còn ai mà bằng.
***
Cần tâu Ngọc Hoàng
Cuối năm vừa rồi
Tiếng còi Khải-Minh
Tiệc hội linh đình
Anh Gù tổ chức
Thầy cô cũng thích
Ai nấy đều rũ
Bạn về đông đủ
Rượu khui mỗi bàn
Tướng quân ra sàn
Ai cũng ngạc nhiên
30 nàng tiên

Lộng lẫy tự nhiên
Chào các quan khách
Pháo tay lách đách
Lộc liền phụ trách
Gangnam Khải-Minh
Lưng như cởi ngựa
Lựa điệu bất thường
Trấn động hội trường
MC Tỉnh Thường
Ai cũng thương yêu
Phó Yee, Minh Lộc
Ăn nói lịch lưỏng
Nhiều người khen thưởng
Trưởng ban tổ chức
Khải-Minh đều thích
Đều thích cái mà đều thích

***
Cần tâu Ngọc Hoàng
Web nhà Khải Minh
Ngày càng phát triển
Tin tức cập nhật
Tài liệu có thật
Phong phú phi thường
Muốn biết tin trường
Nên thường lên thăm
Thân hữu bốn phương
Ai nấy đều thương
Táo xem tin tức
Trang web hạng nhứt
Ngọc Hoàng cũng thích
Thành tích rực rỡ... cái mà rực rỡ
***
Chào mừng Xuân mới
Xin chúc mọi nhà
Khải-Minh gần xa
Làm ăn phát đạt
Tấn Lộc Tấn tài
Nhiều tiền nhiều bạc
Sức khỏe dẻo dai
Sống lâu sống dài
Đánh bài thì thắng
Đánh stock thì ăn
Mua nhà vài căn
Thăng Hoa phú quý
***
Thần đã lượt qua
Xin hẹn năm tới
Mới về thiên giới
Nay đã hết giờ
Bà Táo đang chờ
Mờ sáng phải bay
Par-ty tối nay
Chương trình rất hay
Thần phải về ngay
Good Bye.. cái mà Good Bye...

Táo Khải Minh 2013
post date: 2-1-13

迎春

爆竹喚醒寒夜夢
又見鞭火報新春
七彩霞起千層雲
縷縷春風萬像新
窗外臘梅爭芬芳
庭園百花皆茂盛
寒雪輕去嗢暖來
風光盎然宜人心
品茗良友留雅座
盡情歡暢迎蛇年


謝國興
post date: 1-31-13



Chuyện cười

Lịch sử diễn lại


Một phụ huynh học sinh hỏi cô giáo đang dạy con trai mình về môn văn .
-Cô vui lòng cho tôi biết con tôi học về môn văn thế nào
Khi thời tôi còn đi học , tôi không thích môn này, bởi vì tôi chỉ biết chống cầm và cắt viết không à .
-Cố giáo trả lời : thưa ông lịch sử tái diễn .
-Cô giáo tế nhị trả lời.


Tiểu Long Nữ
post date: 1-31-13

Hi Hưng
H có khỏe không ? Chị rất thích web của Hưng rất là rõ ràng dễ nhìn âm thanh thì hay .Muốn
vào xem bất cứ cái gì cũng dễ dàng như trở bàn tay chị vẫn thường nói với chúng bạn chị vậy
Mọi người ai cũng đồng ý với chị, keep it up Hưng nhé đễ cho mọi người có tí gì an ủi ở đất khách quê người
Chị gởi Hưng 1 bài thơ


TRỜI XUÂN

Xuân về con én thoi đưa
Cành mai nở vội hoa đào lưa thưa
Trời xuân gió thổi mây thưa
Tình xuân nở rộ đón người sáng trưa
Xuân về kẻ đón người đưa
Pháo nổ vang trời bạn có hay chưa ?
Bạn ơi hãy nghe tôi thưa
Chúc bạn năm mới có vàng đong đưa
Có tình có tiền công việc dư thừa
Bạn tôi cười mãi phài không bạn Thừa :)




Rosa Le, 2013
post date: 1-30-13


Chuyện cười

Rượu tình


Trong buổi tiệc ăn mừng của người bạn gả con.
Thân thuộc, bà con xa gần và bạn bè đến dự trông thật đông đảo, náo nhiệt ghê!
Trong bàn ăn mọi người cười nói thật vui vẻ và rất " enjoy "
Đến khi đôi tân hôn đến từng bài để mừng " Rượu ".
-
thì bổng dưng có anh hỏi câu đố rằng :
-Đố mấy anh , mấy chị rượu gì dể say nhất ???
-anh A trả lơì: tôi biết tôi biết rượu mạnh, rượu mix .
-anh C nói không phải tại tự bụng đói nên dể say
-Anh B bậc cười . nói dể thôi , uống qúa thì say .
-anh Đố bảo rằng : sai .. sai .. tất cả đều sai
-Tôi trả lời các bạn hay nhé .
-Đó là " Rượu Tình " hehehe .


Tiểu Long Nữ
post date: 1-28-13
Mừng xuân Quý Tỵ

Xuân về lòng hớn hỡ
Nắng xuân ấm dịu hòa
Trăm hoa thi đua nỡ
Cỏ, cây lá xanh tươi

Đón mừng Xuân Quý tỵ
Tràn đầy niềm ước ao
Cầu mong kinh tế vững
Nhà nhà được ấm no

Mừng Xuân chúc tất cả
Cô, thầy cùng bạn bè
Xa gần khắp năm châu
Đón xuân toại như ý

Thần tài đến viếng thăm
Mang phúc và lộc thọ
Sức khỏe được dồi dào
Quốc thái dân bình an.


Tiểu Long Nữ
post date: 1-16-13

Nhớ Xuân

Tôi vẫn nhớ xuân xưa ảnh cũ
Cảnh gia đình đoàn tụ mừng xuân
Lì xì Bố Mẹ mừng chúc tết
Nhìn thấy đàn con ngày lớn khôn
Hạnh phúc biết bao thời ấy đó !
In sâu tâm khảm mãi trong tôi
Xuân đi xuân đến nhớ xuân cũ
Của thuở xuân xưa dưới mái nhà .



Tiểu Long Nữ
post date: 1-16-13
Ru Em

Ru em ru mãi trọn đời
Ngủ đi em nhé ngọt ngào giấc mơ
À ơi... em hỡi em ngoan
Em ơi hãy ngủ giấc nồng mê say
Ru em mộng đẹp lâu dài
Lâu đài tình ái chỉ dành đôi ta
Ru em ngày tháng đêm dài
Trong anh ngọt lịm vùng trời ái ân
Ru em ru mãi đậm đà
Xuân sang, hè đến , đông về điều ru
Dẫu cho sông cạn đá mòn
Ddường trường nghịch cảnh vẫn ru , ru hoài
Ru em ru mãi nghìn đời
Ngủ đi em nhé mộng lành bên nhau .


Tiểu Long Nữ
post date: 11-6-12

Tình Thu

Mùa thu lại đến rồi đây
Anh ơi... nơi ấy chớm vào thu chưa !
Nơi đây lá đã đổi vàng
Lá rơi rớt rụng khắp nơi phủ đầy
Trời thu gợi cảm nhớ người
Mây giăng khắp cả khung trời tình yêu
Nhớ về năm đó mùa thu
Ta cùng dệt mộng dệt lầu yêu đương
Ddêm nay nhìn ánh trăng vàng
Giọt thương giọt nhớ người xưa ngậm ngùi
Tình ta xa tít mù khơi
Gỏi hồn theo gió may ngàn tới nơi
Ddếm từng Xuân hạ mà trôi
Mong sao thu đến hương xưa đẹp tình.

Tiểu Long Nữ
post date: 11-6-12
Bình Minh Mênh Mông


Sáng nay em dậy trễ
Bình minh lén vào phòng
Gió lùa song cửa sổ
Nhẹ nhàng hôn má em

Mơ màng em cảm giác
Bâng khuâng má ứng hồng
Trong mơ em tự hỏi
Có phải chàng đến không?

Thẹn thùng em mắc cỡ
Choàng ôm vội gối bông
Giật mình em tỉnh mộng
Trời bình minh mênh mông!

Thiên Thanh 2012
post date: 10-11-12
Hoàng Hôn Tím

Chiều vương mây tím hoàng hôn
Suối tuôn dòng để băng nguồn về đâu
Trời tuôn giọt giọt mưa ngâu
Gió hiu hiu thối lệ sầu em rơi

Non cao suối biếc lưng trời
Thác Cam Ly đổ muôn đời không vơi
Vuờn hoa khuất nắng mặt trời
Bên hồ Than Thở là nơi tự tình

Em ơi, dừng bước đăng trình
Trên hoàng hôn tím dưới tình trao em!

Thiên Thanh 2012
post date: 10-11-12
Trăng Khôn

Trăng rón rén bên cành
Lạc vớì chốn trần gian
Người phụ nử mơ màng
Nho hồng đơm trên táo
Tuyến nhựa sống căng đầy
Trăng mơ màng giấc ngủ
Ngã đầu dựa nghìn thu ...
Thác lưng cong đong đu
Chia đôi nhánh dưới đồi
Ước chi dòng thác đổ
Trăng xin được ngâm mình
Nước trần gian thơm mát
Tỉnh giấc mộng thiên đàng
Xin mãi được bên nàng
Chị Hằng chốn dân gian
Tuyệt mỹ chốn địa đàng .


Duơng Quá
post date: 10-4-12
PHẦN 9
(Xin đón đọc phần 1,2,3,4,5,6,7,8 phía
dưới) 
Thế Giới Sau Khi Chết
(This Vietnamese article just only on khaiminhnhatrang.net)
Copyright © khaiminhnhatrang.net. All Rights Reserved.
《西藏生死書》

Kinh Nghiệm Cận Tử Người Tây Phương
Mô Tả Sau Khi Cái Chết:


Sẽ Thấy Những Gì Trong Thời Điểm Trước Khi Chết?

Mặc dù kinh nghiệm cận tử xảy ra trong các tình huống khác nhau và có những khác biệt rất lớn, nhưng khi họ tường thuật lại những kinh nghiệm đó, có nhiều sự tương tự trùng hợp không thể bỏ qua, chúng có thể quy nạp thành 14 điều như sau, được sắp xếp thứ tự theo cảm thụ xuất hiện.

1, Biết Tin Đã Chết:

Họ nghe thấy bác sĩ hoặc những người hiện diện tuyên cáo về cái chết của mình, và cảm thấy sự kiệt sức của cơ thể đạt đến cực độ.

2, Thể Nghiệm Niềm Vui:
Gian đoạn đầu có cảm giác an tường và thanh thản dễ chịu. Rồi đầu tiên cảm nhận được nỗi đau, nhưng cảm giác này biến mất rất nhanh, và sau đó thấy mình lơ lửng trong một không gian tối tâm, bao quanh bới một cảm giác rất thoải mái chưa bao giờ có.

3, Âm Thanh Lạ:
Khi cái chết xảy ra, sẽ có một âm thanh kỳ lạ phiêu nhiên nổi lên. Một người phụ nữ trẻ cho biết cô nghe thấy một âm thanh tương tự như nhạc khúc, giai điệu mỹ diệu du dương.

4, Tiến Vào Một Hố Đen:
Có người phản ảnh cho biết, họ như bất ngờ bị kéo vào một không gian âm tối. và bắt đầu có cảm nhận, nó giống như một trụ thể không có không khí, cảm giác như một khu vực chuyển tiếp, một bên là hiện thế và bên kia là dị vực.

5, Linh Hồn Ra Khỏi Cơ Thể:

Cảm thấy mình đang đứng ở một nơi quan sát cơ thể của chính mình. Một người đàn ông chết đuối nhớ lại, ông ra khỏi cơ thể của mình, cô độc trong một không gian, cảm thấy mình nhẹ nhàng như thể là một chiếc lông.

6, Ngôn Ngữ Bị Giới Hạn:
Họ đã cố gắng muốn cho người khác biết hoàn cảnh cực kỳ khó khăn của mình, nhưng không ai nghe thấy lời nói của họ. Một người phụ nữ nói rằng, tôi đã cố gắng nói chuyện với những người hiện diện, nhưng không ai có thể nghe thấy.

7, Thời Gian biến mất:
Trong thời gian thoát ra khỏi cơ thể, cảm giác đối với thời gian đã biến mất. có người nhớ lại rằng, trong thời gian đó, ông nhiều lần ra vào xác thể của mình.

8, Giác Quang Rất Nhạy Cảm:
Thị giác, thính giác nhạy cảm gấp nhiều lần hơn so với trước. Một người đàn ông nói rằng ông đã chưa bao giờ nhìn rõ ràng được như vậy, tầm nhìn được cải tiến một cách đáng kinh ngạc.

9, Cô Đơn Và Bất Lực:
Sau đó, sẽ xuất hiện một ý thức mạnh mẽ của sự cô lập và cô đơn. Một người đàn ông nói rằng ông cố gắng hết sức để liên hệ với những người khác, nhưng không thể được, nên cảm thấy rất là cô đơn và bất lực.

10, Có Người Trợ Giúp:
Tại thời điểm này, chung quanh sẽ xuất hiện những người bạn hay người thân, và những người này đều đã chết cả rồi, sẽ trợ giúp họ an nhiên chuyển sang thế giới bên kia. Hoặc cho biết hồi chuông báo tử của họ chưa đến, và phải quay trở lại một thời gian nữa.

11, Ánh Sáng Xuất Hiện:
Trong thời điểm cuối của "kinh nghiệm cận tử", sẽ có sự xuất hiện của một ánh sáng, ánh sáng này minh xác thể hiện một “Nhân Tính” rõ ràng.

12, Nhìn Lại Cuộc Sống Quá Khứ:
Thời gian này, đương sự sẽ hồi cố cuộc sống quá khứ của mình một cách toàn diện. Các nhân chứng mô tả lại, hình ảnh tất cả những gì xảy ra trong quá khứ sẽ xuất hiện theo thứ tự thời gian, cảm giác và cảm xúc vui buồn của những gì trong quá khứ sẽ được lập lại.

13, Hàng Rào Biên Giới:
Tại thời điểm này, sẽ gặp phải một hiện tượng được gọi là "ranh giới " hay " giới tuyến" , ngăn cản không cho đến một nơi nào đó , hiện tượng này được hình dung với nhiều hình thức khác nhau: như một vũng nước, một đám mây mù, một cánh cửa, một hàng rào, một khu rừng hoang giả, hoặc một sợ dây.

14 Trở Về Với Cuộc Sống:
Nếu may mắn được cứu sống, trong “kinh nghiệm cận tử” tiến hành đến một mức độ nào đó, người cận tử phải hồi sinh. Giai đoạn đầu khi vừa chết, ai cũng muốn quay trở về nhục thể của mình, nhưng khi càng tiến sâu vào trong kinh nghiệm của cận tử, thì bắt đầu từ chối trở lại cơ thể, nếu gặp sự hiện diện của ánh sáng, cảm xúc ấy càng mãnh liệt hơn. Nhưng sau đó, người cận tử tất sẽ hồi sinh và trở lại với cuộc sống.



--Năng lượng của sự sống bất sinh và bất diệt, đó là sự thật,
--Sự sống không ngừng tiến hành sự chuyển đổi của năng lượng
Không tử, không huỷ diệt,
.....ý nghĩa này rất thâm sâu khó hiểu......
Ta Quốc Hưng.......


Soạn giả: Ta Quốc Hưng

post date: 9-25-12

PHẦN 8
(Xin đón đọc phần 1,2,3,4,5,6,7 phía
dưới) 
Thế Giới Sau Khi Chết
(This Vietnamese article just only on khaiminhnhatrang.net)
Copyright © khaiminhnhatrang.net. All Rights Reserved.
《西藏生死書》

Kết Luận 

Tây Tạng Sinh Tử Thư được chia ra thành ba chủ đề chính:
1: Sanh
2: Tử Vong
3: chết và tái sinh

I: Sanh
“Nếu chúng ta hy vọng ra đi một cách thanh thản, thì phải tập sống cho thanh thản, nếu chúng ta muốn chết một cách an tường, thì phải bồi dưỡng và tu luyện an tường trong tâm và cuộc sống hàng ngày”. ─ Dalai Lama 14

Từ quan điểm của Phật giáo Tây Tạng, chúng ta có thể chia sự “tồn tại” thành bốn sự liên tục không ngừng và liên quan chặt chẽ của thực thể:

1. Sanh: “Tự-Nhiên-Trung-Ấm” (自然中陰) khi còn sống, Bao gồm toàn bộ quá trình từ sanh đến tử.
2. Tử vong: Sự đau đớn của “Lâm-Chung-Trung-Ấm” (臨終中陰), bắt đầu từ quá trình chết cho đến khi kết thúc của “Nội-Hô-Hấp"(內呼吸).
3. Sau khi chết: “Pháp-Tính-Trung-Ấm” (法性中陰), bao gồm sự thể nghiệm của ánh sáng Tâm-Tính (心性) sau khi chết.
4. Chuyển Thế: “Thụ Sanh Trung- Ấm “受生中陰” của Nghiệp Lực, thường được gọi là “Thân-Trung-Ấm” (中陰身).
tiếp tục cho đến khi đầu thai và được tái sinh với cuộc sống mới.

II, Lâm Chung

“Giúp người lâm chung an tường ra đi và chuẩn bị cho cái chết của chính bản thân mình cũng quan trọng không kém. Nếu chúng ta ra đời mà không có người nào quan tâm và chăm sóc, tất nhiên chúng ta sẽ không thể sống được. Người chết cũng vậy, không thể tự giúp mình, chúng ta phải tận tâm làm hết mọi thứ để giảm sự đau khổ và lo lắng của họ, giúp họ ra đi một cách an tường tự tại. ” ─ Dalai Lama 14

Cuốn sách này đề cập hai điểm về sự giúp đở tinh thần cho người lâm chung: Cấp dưỡng niềm họ hy vọng và tìm thấy sự tha thứ. Khi bạn gần người hấp hối, hãy nhấn mạnh rằng họ làm tốt và đã hoàn thành nhiều vấn đề, để giúp họ cảm thấy cuộc sống là xây dựng và hạnh phúc. Đồng thời, trong một thời điểm thích hợp, nhớnhắc rằng họ cũng có Phật-Tính, khuyến khích họ cố gắng thông qua sự tu tập trong Quan-Tưởng (觀想) để An-Trụ (安住) tại Tâm-Tính, đặc biệt nhắc nhở họ sựđau đớn chỉ là tạm thời, tìm phương pháp tốt nhất để Khải-Phát(啟發), cho họ niềm hy vọng. Ngay cả khi người lâm chung trong tình trạng hôn mê nghiêm trọng,cũng có thể nhận được thông điệp bạn truyền thụ.

III. Tử Vong và Tái Sinh

Trong khoảnh khắc của cái chết, mặc dù chúng ta đã tích lũy một loạt các nghiệp khác nhau. Miễn là chúng ta cố gắng sản sanh lòng thiện, tăng cường và kích thích thiện-Nghiệp (善業), cũng có thể dẫn chúng ta đến sự tái sinh hạnh phúc. -Dalai Lama 14

Khi tử vong, tất cả các thành phần của cơ thể và nhận thức của tâm trí đều bị huỷ diệt, tất cả chân tính bao gồm giác ngộ cũng đều Phân hủy, chỉ để lại bản chất tuyệt đối sơ khai “Địa-Quang-Minh” hoặc” Ánh Sáng”, đây cũng là một cơ hội tốt để giải thoát. Tuy nhiên, hầu hết mọi người đều không nhận thức được.

Liên Hoa Sanh Đại Sĩ cho biết:
“Tất cả chúng sanh đã sống, chết và tái sinh lập đi lập lại vô số lần, tuy nhờ đã kinh nghiệm “Minh-Quang”, nhưng do sự chướng ngại của Vô-Minh, nên họ lang thang vô hạn kỳ trong dòng luân hồi”.

Tất nhiên, chúng ta là những kẻ phàm phu bình thường, được tái sinh hay siêu thoát chỉ thông qua cách tu hành, nếu có thể hồi quy lòng thiện, vẫn có thể được tái sinh hạnh phúc.

Đoạn cuối cuốn sách có viết rằng, trong thế giới này, tốt và ác cùng nhau tồn tại, tần suất của người tốt và kẻ ác khác nhau. Tần suất của những kẻ tà ác không thể đáp ứng các tiêu chuẩn thăng cấp, không thể tái sinh một cách thuận lợi, sẽ cảm nhận nỗi đau khổ trong quá trình nâng cấp, chỉ ở lại trong tâm tối mà không hiểu vì sao.

(Còn tiếp, Xin đón đọc)
Soạn giả: Ta Quốc Hưng

post date: 9-20-12

Vườn Nhà

Nhà tôi có một vườn rau
Vườn nhà rau cãi gặt thâu được mùa
Nào là bầu , bí , khổ qua
Bầu tươi bí ngọt nấu canh ngọt ngào
Khổ qua xấu xí da sần
Giúp cho giải nhiệt đắn cay hết sầu
Cãi xanh , cãi trắng , cãi làn
Ăn vô cãi vã cho vui cả làng
Rau tươi đủ món mà ăn
Nào là dưa muối nấu canh xào bò
Mồng tơi , đậu đũa , dưa leo
Canh tôm thơm ngọt mồng tơi dách lầu
Mùa hè dưa hấu khỏi chê
Mát tươi giải khát nhất nhì ai ơi
Khoai lan, đậu phụng nỡ hoa
Củ chôn dưới đất đến kỳ chín thơm
Cà chua đậu bắp nấu canh
Canh chua khai vị ăn hoài không ngưng .
Đó là cây nhà lá vườn
Cũng là cái thú nhàn vui trong đời .




Tiểu Long Nữ 2012
post date: 9-11-12
Nhớ Trường Tôi

Nhớ quá trường tôi nhớ quá trời
Biết bao kỵ niệm khó mà vơi
Cô, thầy giản dạy ta chung học
Bóng rỗ, bóng bàn cùng lội bơi
Áo trắng vàng son thửơ ấy đó
In sâu tâm khảm mãi trong tôi
Thế thời thay đổi trường theo đổi
Nhớ quá trường tôi nhớ quá trời.



Tiểu Long Nữ 2012
post date: 9-8-12
Dang Dỡ

Dỡ dang dang dỡ xin đừng nhắc
Nhắc chỉ khổ thôi có ích gì
Tình đã tan rồi ôi... thống khổ
Ta đây , người đó có ai vui
Ngậm ngùi số kiếp duyên trời định
Biết tỏ cùng ai bởi tại vì...
Không thể quên người yêu chỉ một
Đời này ôm mãi mối tình sị


Vì Sao Bé Bỏng 2012
post date: 9-6-12
Dear Mr. Hung

How are you? Qua^n tim duoc mot bai tho noi ve Me cua nha tho Kien Giang. Day la mot bai tho rat la hay chu'ng mi`nh ho^`i co`n o~ Khai Minh da tung hoc do tha^`y Khuong giang day vao nam lop 8. Nhan dip ram thang 7 la mua le^~ VU LAN, mua le cua su bao hieu cha me. Quan muon Hung co the dang bai tho nay tren trang mang KHAIMINH cho moi nguoi xem. Quan mat 30 nam moi tim duoc bai tho nay vi khong nho tua de.

Thank you

I have found a poem that it took me over 30 years to look for it. The name of the poem is called "Khoi Trang" meaning the White Smoke. This is the poem that we all have learned in 8th grade at Khai Minh High school from our teacher Mr. Khuong. Since this is the month for repaying kindness and being filial with our parents "Le vu lan" from Buddhist tradition, I wonder if you can post this poem on our website Khaiminhnhatrang.net so everyone can see it. I would appreciate your help.

Thank you very much.


Khói Trắng
Tác giả: Kiên Giang

Hương cau thơm ngát ngôi sao mẹ
Thơm ngát mái nhà, thơm áo cơm
Con thở trong mùi thơm bát ngát
Thịt da mái tóc quyện mùi thơm

Nước mắt chảy xuôi ... tình mẫu tử
Chảy theo nước mắt cuộn mồ hôi
Mẹ đem cái chết làm nên sống
Nước mắt một dòng ... vẫn chảy xuôi

Ngày xửa ngày xưa thời trẻ dại
Con đau rên siết mẹ sầu lo
Bán đôi bông cưới mua thang thuốc
Mua bánh tai heo, giấy học trò

Đêm nào con khóc đòi ru ngủ
Mẹ thức mỏi mòn: nhịp võng đưa
Thân lạnh nằm khoanh lòng mẹ ấm
Mẹ ơi ! Con lớn giữa niềm ru

Nhớ ngày mẹ ốm nằm trong xó
Chiếu lạnh ủ không ấm vóc gầy
Đau đớn ... không hề rên siết khẽ
Sợ con nghe tiếng mà buồn lây

Nói làm sao hết mẹ hiền ơi !
Công đức niềm đau lẫn tiếng cười
Mẹ lấy bụi đời làm phấn sáp
Che dù trời nắng, đội mưa rơi

Nhớ mùa cau trổ trong vườn cũ
Mẹ quét lá vàng ủ lấy phân
Khói trắng lên trời như tóc bạc
Con ngỡ khói tóc quyện mây Tần

Chiều nay dừng gót trên bờ biển
Nhìn sóng bạc đầu mây trắng trôi
Con ngỡ khói vườn hay tóc mẹ
Bay tìm con, lạc bước giữa đường đời

Mai mốt con về thăm xóm mẹ
Thăm mùa cau trổ, bóng làng xưa
Để rình nghe lại trong hiu quạnh
Tiếng hát ngày xưa, nhịp võng đưa

Con sẽ kính dâng bên gối mẹ
Gói trà Tàu, gói bánh tai heo
Hương cau quyện lại hai màu tóc
Nước mắt đoàn viên ấm xóm nghèo

Kiên Giang
(13 - 6 - 61)



post date: 8-27-12
Tình Mẹ

Những chùm lá trên cây đã ngã sang màu vàng, từng chòm mây trên bầu trời lãng đãng trôi…

Tháng Bảy đang đến, lại một mùa Thu nữa đang đến, mùa Thu luôn gợi nơi lòng người những kỷ niệm ký ức sâu xa lắng đọng.

Mùa Thu khiến lòng những đứa con hiếu thảo bồi hồi xúc cảm khi nghĩ tưởng đến âm nghĩa thiêng liêng nhất trong đời, Ân Nghĩa sanh thành.

Kính lạy mẹ !
Sanh ra trên cõi đời, ai cũng có quê hương, nhắc đến quê hương là nhắc đến tình mẹ, vì quê hương lúc nào cũng đẹp và dịu mát, trong đó có hình ảnh yêu thương của mẹ, mà nó theo con cho đến trọn ngày cùng của kiếp sống.

Đó là hình ảnh yêu kính và đau xót của mẹ đứng trông theo từng bước con rời xa mẹ, xa thành phố Nha trang, Mẹ ơi ! mẹ là trăng sao soi sáng đêm trường mát dịu, là ánh lửa hồng soi ấm cõi lòng con.

Mẹ ơi ! tình thương mẹ cho con không làm sao diễn tả được.

Mẹ ơi ! cho dù con sống ở bất cứ phương trời nào, nhưng lòng con lúc nào cũng hướng về mẹ.

Mẹ ơi ! con có thể viết gì đây, có thể nói gì đây để bày tỏ hết được ân tình thăm thẳm và công ơn sâu dày của mẹ, và ngôn ngữ trần gian cũng không mô tả hết được, vừa mộc mạc và mầu nhiệm thiêng liêng của kỳ quan thế giới, « Trong tất cả các kỳ quan, kỳ quan đẹp nhất vẩn là trái tim của mẹ ».

Trong diệp Vu lan con lại sắp được cài lên áo mình một hoa hồng màu trắng nửa, mẹ hiền ơi ! mùa vu Lan sắp về rồi, con luôn luôn tự tâm niệm cầu cho mẹ tăng thêm phước thọ nơi cảnh giới an lành.
Kính dâng mẹ bằng bao nỗi nhớ thương trong mùa Vu Lan.

Vu Lan 2012-08-23 Thanh Nhẫn

post date: 8-23-12
PHẦN 7
(Xin đón đọc phần 1,2,3,4,5,6 phía
dưới) 
Thế Giới Sau Khi Chết
(This Vietnamese article just only on khaiminhnhatrang.net)
Copyright © khaiminhnhatrang.net. All Rights Reserved.
《西藏生死書》

Kết Luận 

Ý nghĩa của bài viết không phải chỉ nhấn mạnh các kinh nghiệm kỳ dị của cãnh giới sau khi chết, nhưng để học tập làm thế nào để mặt đối mặt với cái chết? Thấu qua hiểu biết bản chất tâm tính của trí tuệ, ung dung đối mặt với cái chết, tìm được nơi Tịnh-Độ (淨土) của tâm linh.


Vấn đề thú vị là:

-Bạn biết thế nào để tính 49 ngày sau cái chết?
-Tại sao sẽ thấy ánh sáng sau khi chết? Bạn biết tất cả các loại ánh sáng sẽ đại diện cho một loạt các hướng dẫn gì không?
-Ngũ-Đại phân hủy là gì? Làm thế nào để chuẩn đoán các dấu hiệu của cái chết?
-Bạn biết 49 ngày sau cái chết sẽ gặp 112 vị thần? Và họ sẽ giúp bạn như thế nào?
-Có phương pháp gì để giải thoát khi đối mặt với những thẩm tội của Âm-Giới,?
-Nếu bạn không kịp giải thoát đến nơi Tịnh Độ (淨土), bạn có thể trở lại thế giới này nữa không?
-Làm thế nào để chọn một nơi chốn tốt để được đầu thai?
-Giả như bạn bị đưa vào địa ngục, bạn có thể làm gì để đảo ngược tình hình và trở về trần gian?
-Cẩm nang có thể hoá giải hiểm cảnh của Trung Ấm là gì?

Đây là cuốn sách tìm hiểu về cái chết, và những gì phải đối mặt với thế giới sau khi chết. Làm thế nào để giúp đỡ người lâm chung ra đi một cách nhẹ nhàng không sợ hãi, và làm thế nào chuẩn bị cho cái chết của mình.

Mặc dù tôi chưa hiểu biết gì về tôn giáo Mật tông, cũng không biết niệm Chú, sự thật vẫn còn nhiều vấn đề sâu sắc khó hiểu thấu đáo được, nhưng ít nhất tôi cũng hiểu biết những gì về thế giới sau khi cái chết.


(Còn tiếp, Xin đón đọc)
Soạn giả: Ta Quốc Hưng

post date: 8-16-12
Dạ Khúc hương Yêu

Tôi qua trước cổng mấy lần
Ngôi nhà tiếng nhạc tắt dần trong đêm
Nặng nề từng bước chân đi
Vết thương chồng chất người ơi đâu rồi
Đâu còn tiếng nhạc thân quen
Tôi như ngất lịm không gian giữa trời
Tương tư từ đó nhớ người
Chiều chiều qua cổng ngóng nghe tiếng đàn
Đàn ơi... hỡi người đàn ơi !
Thời gian lắng hẳn tiếng đàn người đâu
Tôi quen nhạc khúc người rồi
Tiếng tơ, tiếng nấc ru hồn theo mây
Có ai mách dùm cho tôi
Hồn tôi theo gió mây ngàn tới nơi .


Vì Sao Bé Bỏng…2012
post date: 8-9-12
Tình Thư Năm Cũ

Em yêu dấu

" Em ơi nếu mộng không thành thì sao ? Mua bao thuốc chuột".....Trời ơi phải chi hồi đó anh mua bao thuốc chuộc cho con chó nhà em "dzứt", nó chết "quách" thì giờ này hai đứa mình đã nên cơm cháo rồi phải không em ?

Anh nhớ có một dịp nào đó hai đứa mình hẹn hò, em đang tung tăng cùng anh, em ca bài " Em đang đi trên cầu bông , té xuống sông ướt cái quần ny lông " thì cũng vừa lúc đó em lọt tỏm xuống cầu. Trời ơi người em ướt như con chuột, em phải núp bụi tre sau đám ruộng, còn anh phải "canh me" thiên hạ cho em mặc quần của anh mà về nhà. Thật là thảm nảo, anh chỉ mỗi một quần xà lỏn trên người rồi hai đứa cũng đưa nhau được về đến nhà. Lạnh teo hồn. Lúc ấy trời tháng chạp, phải không em ?

Hôm đó, lần đầu tiên anh mới biết da em thuộc loại "Miên lai". Thiên hạ thường nói da ngâm đen thường có duyên. Đến lúc đó anh mới vỡ lẽ, em có duyên thật. Đêm về anh cứ thổn thức trăn trở nút ruồi son nơi bắp đùi của em mà không tài nào dổ giấc ngủ. Sáng ra người lừ đừ như kẽ bị bịnh lâu năm.

Từ đó anh thường tự hỏi mà không có câu trả lời. Hỏi riết đến nổi sém chút xíu em bị ế. Cũng may em còn khôn hồn em chụp đại, không thôi giờ này em trở thành người cô phụ không biết mùi đàn ông là gì, anh sẽ mang tội nặng . Chết xuống âm phủ ,anh nghĩ anh sẽ không toàn thây. Nghĩ đến đó anh ân hận muốn chết ngay lập tức nhưng trước khi chết anh sẽ để lại lời trăn trối ghi bằng CD cho em, chỉ bấy nhiêu thôi em ạ.

Hiện anh đang ở Rosemead- Nam Califonia. Anh đã về VN được nhiều năm . Anh làm nông trường tại Suối Máu, ngoại ô Sài Gòn. Em biết nơi đó không ? Đêm về anh ngủ khò cho tới sáng vì lao động mệt quá, không có ai giúp. Vợ con không có, chó mèo cũng không. Chó thì có thể nuôi, nhưng anh rất ghét chó là vì nói đến chó là anh nghĩ đến mỗi lần đến nhà em, con chó kiki nhà em cứ khịt khịt anh riết nên anh không ưa chó là vậy. Con Kiki có lẽ nó nghĩ anh nhậu thịt chó với rượu đế Gò Đen thì phải !. Em cũng biết, anh đâu thích nhậu thịt chó. Người anh có hôi mùi chó hay không thì em đã biết rồi, vậy mà con Kiki nó làm dử với anh, má em không lên tiếng bênh vực cho anh một lời. Con Kiki cứ sủa rân trời ỏi đất còn má em đi đập ruồi làm anh nói chuyện với em, em cứ hả hả như người bị điếc lâu năm. Oan ơi ông địa cho anh quá mạng trong vụ này lắm ! Hiện anh chỉ nuôi con mèo tam thể, vui buồn cùng nó lúc đêm về. Còn chuyện " mùa xuân trong anh" thì nản quá em ạ. Anh vẫn chờ "dù cho mưa rơi" hay đất trời có gì đi chăng nữa anh một lòng vẫn đợi chờ. Đêm đêm anh thường ca vang ca khúc anh thường hát cho em dạo trước bài : "妳知不知道我在等妳嗎?" cho em nghe. Em rất lấy làm hãnh diện với bạn bè về giọng ca toả sáng sân khấu nghiệp dư của anh. "Em còn nhớ hay em đã quên" ?

À. Em bây giờ còn thiết tha với.. quần là áo lượt ? Em đừng nói với anh , hiện em đang nằm xó nghe em. Hồi nhỏ anh đưa em về nhà ra mắt gia đình , má anh cứ nói " mày mà cưới con nhỏ đó, nội khoản tiền lửa củi cho nó nằm xó làm mày cũng nghèo ". Má anh còn nói thêm " nhìn tấm lưng con nhỏ đó mày coi cho rỏ đi . Lưng thì lưng Ong, chân thì dài thường thược , sức nào chịu nổi nghe con." Với lại ông bà mình có câu, "Cá không ăn muối cà ương , con cải cha mẹ trăm đường con hư" , sách thánh hiền đã nói thế ,làm thế nào cải lại hở em ?. Thật lòng mà nói, Anh nghe lời má dặn thì ít, lo nghèo với sợ chết sớm như ba em thì nhiều, anh cứ hẹn tới hẹn lui hoài với em là vậy. Viết thư này , xem như anh nói một lần cho xong mà anh ấp ủ bao năm thầm kín đã xử tệ với em - Nghe lời má, không cưới em với lý do em là mẫu người "tốt mái sẽ hại cồ". Em cứ xem anh đã chết toi từ lâu rồi nghe em nhé. Hãy quên anh đi, đừng trong mong gì nơi anh. Tháng sau anh về lại Suối Máu - Việt Nam, đào ao nuôi cá, hết mùa anh đốt củi lấy thang. Trước là đem ra chợ bán qua ngày độ nhật, sau nữa cho anh bớt lạnh lòng của cuộc đời anh còn lại ở cỏi trần này.

Anh của em dấu yêu - Người đàn ông đau khổ một đời

Di Ngô 2012
post date: 8-3-12

Chơi Vơi

Lời ai sầu chơi vơi người đồng cảnh
Nổi tâm tư theo bạc trắng mái đầu
Biết bao lần đã tự hứa quên đi
Nhưng vẫn cứ lang thang tìm dĩ vãng
..... Tình chỉ đẹp khi còn dang dở
......Đời mất vui khi trọn câu thề
Định nghiã yêu đã thành tục ngữ
Mỗi lời than là lúc tâm giao
.....Em cứ hẹn nhưng đừng đến nhé
.....Để anh về tìm bóng giai nhân
Ôi tình yêu đắng ngọt lạ lùng
Ta đánh mất,... nhưng nào đã mất .


( Hạ trắng tặng Đà Lạt sinh nhật ngẩn ngơ cười .... )
post date: 7-2-12

Kỷ Vật Tình Yêu
( Tặng Hạ trắng )

Xin giao trả tình này em mấy độ
Chút hương thừa giử lại cũng bằng không
Như làn mây như giọt nắng bên thềm
Cũng tan rã lẽ vô thường thế đấy
Đừng lưu luyến khi tình ta đã vậy
Ta xin chào xin vĩnh biệt giai nhân
Đây sợi tóc, đây ánh mắt, nụ cười
bao kỷ vật trong thiên đườg tình ái
Trả lại em những ngày vui vụng dại
Những hẹn hò và chờ đợi vẩn vơ
Mộng ngày xanh theo thời gian lặng lẽ
Nổi bâng khuâng lưư luyến.... tận bao giở..

San jose 2007 Mẹ Đà lạt 2012
post date: 6-27-12

TRỐNG VẮNG

Chiều thứ bảy một mình trên đồi vắng,
Không có ai nghe trống vắng buồn tênh
Thoảng đâu đây tiếng hát của ai buồn
Lẫn trong gió cùng tiếng đàn u uẩn.

Giọng hát ngày xưa trầm buồn nho nhỏ,
Bài "Em tôi" với ánh mắt mơ màng
Ai nhìn tôi bao chan chứa nỗi niềm
Tôi bỗng thấy hồn mình xao xuyến lạ.

Bỗng một ngày ai ra đi vội vã,
Rất âm thầm không từ giã một câu
Tôi ở lại nghe hồn mình hụt hẫng
Vạn Giã buồn giờ đây thấy buồn hơn.

Tuổi mới lớn học trò nhiều mơ mộng,
Nhìn cuộc đời rạng rỡ những mùa Xuân
Bỗng phút chốc thiên đường như sụp đổ
Nỗi u buồn oà vỡ cả không gian.

Tình vụng dại gởi theo cơn gió thoảng,
Vào đại dương theo con sóng chập chùng
Rồi hoà tan trong biển cả mênh mang
Theo hơi nước vào hư không huyền thoại...


CỎ DẠI 2012
post date: 6-26-12
Lễ Cha

Đêm qua trong mộng thấy cha
Nhớ cha rơi lệ xót xa trong lòng
Ước gì cha mãi bên con
Cho con nủng nịu tình thương nơi người
Đó là hạnh phúc trong đời
Được cha dẫn dắt mở đường con đi
Vấp ngã cha đỡ cha dìu
Nuôi con dạy bảo lớn khôn nên người
Người cha con kính con thương
Mất cha con thấy xứ người bơ vơ
Nhưng con vẫn nhớ lời cha
Đương đầu tranh đấu phục hồi khó khăn
Nhớ cha ngày lễ thiết tha
Tình cha sống mãi chẳng nhòa trong con
Đốt hương vang vái nguyện cầu
Về nơi cõi Phật đời đời bình an


Tiểu Long Nữ 2012
post date: 6-11-12
BÓNG CHA

Thời gian lặng lẽ trôi qua
Sinh mệnh con người ngắn ngủi ôi thôi!
Hôm qua còn thấy bóng cha
Hôm nay nhìn lại bóng cha không còn
Vết thương còn mãi nơi con
Nỗi đau còn lại người thương không còn
Có thể quên rồi đễ nhớ
Sông xưa nước chảy một đời nhớ cha
Lễ cha lại đến muộn màng
Xếp vội cành hồng phủ lấy công cha
Hương hoa tỏa ngát hồng trần
Mỉn cười con biết cha nhìn mãi con.

(DTMĐ - Mến chúc các bạn một happy father's day)

post date: 6-11-12
Nhớ Thương

Hè về anh có cảm thấy chưa !
Nắng sớm ban mai nóng về trưa
Thoảng bóng anh về in lối cũ
Dặm đường cứ tưởng bước chân xưa

Ngày tháng mong hè , hè đã đến
Càng thêm sầu mộng nhớ nhung thêm
Trong lòng thao thức chẳng yên giấc
Muốn nói cùng anh mộng êm đềm

Từ thuở xa nhau mãi đến nay
Mới nên thương nhớ , nhớ nhung này
Cùng anh muốn nói " yêu nhiều lắm ".
Gợi gió mây ngàn gởi tới tay

Đời buồn cùng bởi ta xa cách
Hy vọng có ngày ta gặp nhau
Tản bộ nô đùa trên bải biển
Bình minh cảnh đẹp lắm muôn màụ


Tiểu Long Nữ 2012
post date: 6-8-12

Anh Ngữ

Quyết tâm học Anh ngữ
Biết rằng là khó nhai
Nhưng cũng phải ráng nuốt
Để từ từ thông trôi

Ngữ vựng và đàm thoại
Một ngày một tiến lên
Hiểu được và nói được
Cảm giác thật vui ghê !

Anh ngữ rất phong phú
Thế giới khắp mọi nơi
Đều dạy môn Anh ngữ
Vậy mà ta bỏ qua

Nhiều cơ hội không học
Nay sống quê xứ người
Khi cần thì mới biết
Một lòng gắng học thôi .


T Kiu Dung
post date: 5-30-12
Nợ Nhau

Xa cách bao năm vẫn gặp nhau
Sống cảnh đoạn trường trong khổ đau
Phải chăng duyên nợ còn chưa dứt !
Bà nguyệt ông tơ bắc nhịp cầu
Của kẻ hữu duyên còn duyên nợ
Nối kết nữa đời sau với nhau
Cho tròn duyên nợ của đôi lứa
Sống đời hạnh phúc mãi bên nhau


Tiểu Long Nữ 2012
post date: 5-29-12

 

Tình Người

Chưa gần mình lại xa xăm
Đường đời khập khễnh tình thầm lặng rơi
Bước cao, Bước thấp, mù khơi
Đầu ghềnh con thác, cuối đời gai chông
Muôn con thác hợp thành sông
Hai tim sao chẳng hợp chung dòng đời
Có người thương hại hỏi tôi
Thở dài tôi lại nhìn trời bâng quơ
Chữ tình nào khác chữ thơ
Thơ buồn thơ thẩn tình ngơ ngác tình


Tống Thị Mỹ Sương
post date: 5-8-12

Happy Mother’s Day 2012

Một lần nữa Mother’s Day lại đến với mọi người, năm nay lể mẹ nhằm ngày Chúa Nhật 13 tháng 5.
Mẹ tôi đã về với ông bà từ nhiều năm qua, vì tôi không được chứng kiến giây phút biệt ly của mẹ, không được tiển đưa mẹ lần cuối, không được ném nắm đất xuống huyệt mẹ và không được mặc áo tang trắng khóc mẹ, nên tôi cảm thấy như mẹ vẫn còn sống trên cõi đời này, tôi muốn về thăm mẹ, nhưng mẹ đã không còn nữa.
Tôi thì thầm và nghe tiếng lòng tôi thổn thức, “Mẹ ơi, mẹ! mẹ đâu rồi”.
“Bây giờ mẹ đang ở đâu? mẹ ơi! mẹ đang ở đâu bây giờ.”
Trong cõi trời cao, mẹ có hay chăng, con vẫn thương nhớ mẹ khôn nguôi.
“Ân cha cao ngất tận trời, nghĩa mẹ như nước ở ngoài biển Đông”.

Co Tong Ngoc Le
post date: 5-10-12
Nhớ

Mẹ ở trời Nam nhớ xứ Tây
Mòn mỏi trông con mắt lệ đầy
Nghe con hạnh phúc lòng vui sướng
Lỡ có việc gì biết sao đây
Lưng gùi tay nách mẹ ba con
Một đứa ra đi mãi chẵng còn
Thy Uyên theo chồng về xứ lạ
Thy Văn trôi nổi mẹ héo hon
Trời sáng, sáng chiều, chiều hiu quạnh hiu
Chỉ biết quanh quẩn chó gà kêu
Thỉnh thoảng các con về vui câu chuyện
Rồi lại ra đi tiêu mất tiêu
Mẹ đã hy sinh quá nữa đời
Cũng vì nuôi dưỡng ba con thôi
Nay đã rã đàn và tan nghé
Bến đến bao giờ hợp lại thôi


Tống Thị Mỹ Sương
post date: 5-8-12
Ngày lễ mẹ cận kề ôi .. . sao nhớ quá thôi ! nhớ về kỷ niệm xưa, nhớ về thuở ấy khi còn mẹ biết bao là hạnh phúc , được me.. lo đủ mọi bề, chăm sóc và bao bọc về mọi phương diện .
Từ ngày mẹ đi, con thấy mất tất cả chẳng khác nào như một đứa trẻ mồ coị Một tình thương thiêng liêng của mẫu tử không còn, nghỉ đến mà tự dưng giọt lệ cứ rơi... mẹ ơi... con cần mẹ

Nhớ Mẹ

Mẹ ơi... con thật nhớ
Người mẹ hiền của con
Trọn đời trong vất vả
Chăm lo bầy con thơ

Mẹ đau khi con ốm
Ăn ngủ đều không yên
Mẹ vui thấy con mạnh
Tất cả chỉ vì con

Một người mẹ cao cả
Hy sinh cả đời mình.
Nuôi bầy con khôn lớn
Trong vòng tay thương yêu

Mừng cho ai còn mẹ
Mọi việc có mẹ lo
Gian nan mẹ giải quyết
Hạnh phúc quá đi thôi

Riêng tôi mẹ đã mất
Nhớ mẹ giọt lệ rơi
Tôi chỉ biết khấn nguyện
Mẹ bình an cỏi trời.


Tiểu Long Nữ
post date: 5-7-12
MẸ

Hãnh diện thay!những bà mẹ
Sớm hôm tần tảo nuôi đàn con thơ
Chăm chỉ nhẫn nại cần cù
Đó là đức tính của mẹ thân yêu
Một sương hai nắng dãi dầu
Cuộc đời gian khổ mẹ đều trải qua
Bây giờ con đã lớn khôn
Mắt mẹ đã mờ tóc mẹ điểm sương
Ai ơi nhớ lấy nằm lòng
Mẹ là suối mát tình thương tràn đầy
Mẹ là vầng trăng sáng soi
Chỉ đường dẫn lối mỗi khi ta buồn
Còn mẹ ôi hạnh phúc thay!
Hãy dâng mẹ triệu đóa hồng yêu thương.


( DTMĐ mến tặng các bạn nhân mùa lễ mẹ )
post date: 5-7-12
PHẦN 6
Thụ-Sanh-Trung-Ấm(受生中陰)

Đối với hầu hết mọi người, kinh nghiệm của cái chết là kết thúc của quá trình chết, tiến vào trạng thái của sự hủy diệt tiêu thất. Trong sự phân hủy nhanh chóng của ba giai đoạn. Bạch-Bồ-Đề (白菩提) của cha và Hồng-Bồ-Đề (红菩提) của mẹ sẽ hội họp tại Tâm-Luân (心輪), được gọi là "Hoàn Toàn Chứng Đắc” (完全証得) sẽ phát sinh. Địa-Quang-Minh (地光明) hiển hiện, nhưng vì người quá cố không nhận chứng được, do đó bước vào một trạng thái hôn mê vô ý thức.

Lần đầu tiên không nhận chứng được, còn được gọi là giai đoạn đầu của Vô-Minh, kinh Tây Tạng gọi là “Ma Rigpa”. Chu kỳ luân hồi tạm bị gián đoạn tại thời điểm tử vong, nhưng lúc này lại bắt đầu một chu kỳ luân hồi khác. Pháp-Tính-Trung-Ấm (法性中陰) lập tức phát sinh, chỉ trong khoảnh khắc rất nhanh, nếu không kịp nhận chứng được. Đây là nhận chứng thất bại lần thứ hai, cũng là giai đoạn hai của Vô-Minh.

Tại thời điểm này, việc đầu tiên người quá cố cảm nhận được là "Trời và Đất như đã bị tách ra”, người quá cố đột nhiên tiến nhập giữa cái chết và bắt đầu chu kỳ của một cuộc sống mới khác trong trạng thái Thân-Trung-Ấm, còn được gọi là Thụ-Sanh-Trung-Ấm(受生中陰), kinh Tây Tạng gọi là sipa bardo, giai đoạn thứ ba của Trung-Ấm trong tử vong.

Do không nhận chứng được Địa-Quang-Minh và Pháp-Tính-Trung-Ấm, tất cả các chủng tử (種子) của Tập Khí (習氣) được kích thích để hồi tỉnh. Vì vậy, Thụ-Sanh-Trung-Ấm được thức tỉnh và tiến nhập vào phôi thai của cuộc sống tiếp theo.

Trong giai đoạn Thụ-Sanh-Trung-Ấm, vì tâm không còn bị hạn chế hay chướng ngại nhục thể của kiếp trước, do đó, cơ hội "Thụ-Sanh" đến một cảnh giới khác sẽ vô giới hạn. Sự Trung-Ấm này bao gồm sự “Tồn Tại” của Ý-Sanh-Thân (意生身) “mental body” bên ngoài và sự “Tồn Tại” của Tâm bên trong.

Trong giai đoạn Thụ-Sanh-Trung-Ấm, Tâm rất là thanh minh và hoạt lực vô hạn, nhưng hướng chuyển động hoàn toàn phụ thuộc vào Nghiệp Lực(業力) của Tập-Khí (習氣) trong kiếp trước. Gọi là "nghiệp" của Thụ-Sanh-Trung-Ấm, Điều này hoàn toàn phụ thuộc vào nghiệp lực của quá khứ, lúc này ý thức hoàn toàn không thể quyết định được, và bị Nghiệp Lực tác động một cách vô hướng.

Gian đoạn này, Tâm từ từ triển hiện, và tiến đến giai đoạn tiếp theo: từ trạng thái tinh khiết nhất của Địa-Quang-Minh (地光明), ánh sáng và năng lượng của Pháp-Tính-Trung-Ấm hiển hiện, và tiến vào giai đoạn Thụ-Sanh-Trung-Ấm, Tâm đựơc triển hiện với một hình thức cụ thể hơn. Những gì xảy ra trong giai đoạn này, sẽ tương phản với quá trình phân hủy, Phong-Đại(風大) lại xuất hiện, đồng thời, trạng thái hiểu biết về tham, sân, si sẽ đến cùng với Phong-Đại. Sau đó, vì ký ức của Nghiệp-Báo-Thân(業報身) trong quá khứ vẫn còn trong tâm như mới xảy ra, nó sẽ hình thành Ý-Sanh-Thân (意生身).

(Còn tiếp, Xin đón đọc phần 7)

Soạn giả: Ta Quốc Hưng

post date: 4-30-12

Ta Về

Ta về nhặt tháng ngày qua
Xa rời phố thị bôn ba chốn đời
Đời người mấy chục năm trôi
phóng đao thương tích đầy người khổ ơi
Cũng đành như vậy thế thôi
Bao năm gió bão khói sương mi.t mu`
Tìm " Sao " , Sao ẩn nơi nào
Thấy Trăng , Trăng khuyết Trăng tròn lại Trăng
Để rồi ta vẫn là ta
Một mình lau giá gươm đao chịu đòn
Tháng ngày vô tình mãi trôi
Ngày nay chẳng biết ngày mai thế nào
Thôi thì thế vậy biết sao
Chiều chiều quét lá trần gian hỏi trời.


Tiểu long Nữ 2012
post date: 4-23-12
Còn Bên Nhau

Này anh hỡi ...
Xin hãy làm hạt nắng
Để ươm hồng đôi má xinh xinh
Và hãy làm những vì sao lấp lánh
Chiếu sáng đường dẫn lối em đi

Rồi mùa thu ...
Xin hãy làm mưa ngâu
Rơi trên lá xanh nhuộm nâu vàng
Và nếu lỡ lá khéo mà tàn úa
Anh hãy làm thân cây mãi trường tồn

Mùa tuyết trắng ...
Xin hãy làm hơi nóng
Đê sưởi ấm lòng cô đơn hiu quạnh
Mà cảm giác anh đương cận kề
Và đón em về trong cõi bình yên

Này anh nhé...
Xin hãy làm cơn gió
Thoảng qua hồn những lúc nhớ nhung
Để em biết trong cuộc đời
Còn có anh ...
Và ta vẫn còn bên nhau.


Tiểu long Nữ 2012
post date: 4-18-12

Thế Giới Sau Khi Chết
(This Vietnamese article just only on khaiminhnhatrang.net)
Copyright © khaiminhnhatrang.net. All Rights Reserved.

Gần đây, trên website KhảiMinh tôi thấy bài viết rất thú vị của tác giả 啟明思郎về “Lý Giải Khúc Mắc Thiên Đàng Địa Ngục”, mang nhiều ý nghĩa cho cuộc sống tâm linh, tôi rất thích. Thay lời cám ơn, tôi cũng muốn chia sẻ với các bạn một bài viết có chủ đề về địa hạt tâm linh…

2 năm trước, tôi du lịch Canada, tình cờ trên tủ sach nhà em vợ thấy cuốn [Tây Tạng Sanh Tử Thư], tôi rất thích cuốn sách này, người em đã tặng cho tôi và tôi đã mang nó về Mỹ. Hôm nay, tôi muốn chia sẻ những tài liệu hữu ích trong cuốn sách này với các bạn , vì giới hạn bản quyền tôi không thể đăng nguyên văn bằng tiếng Hoa lên website, và cũng tiện cho các đọc giả Việt ngữ. Tôi sẽ trích đoạn trong cuốn sách này và soạn từ tiếng Hoa sang Việt, và sẽ đăng từng phần trên website KM, đề các bạn cùng nhau tìm hiểu về thế giới sau khi chết.

(Nếu bạn có thể đọc tiếng Hoa, hãy tìm cuốn sách《西藏生死書》để đọc nguyên văn).

Giới thiệu về nguyên tác giả:

Padmasambhava (Liên-Hoa-Sanh đại sĩ) là người Ấn-Độ cổ đại, Thế kỷ thứ tám đã đến Tây-Tạng truyền bá Phật giáo Mật tông.

「Tây-Tạng Sanh Tử Thư」là một tác phẩm kinh điển lưu truyền về sự chết và sự giải thoát của Phật giáo Tây-Tạng. Những giai đoạn để đối phó trong thế giới Trung-Ấm sau khi chết, mà còn truyền đạt cho người đọc một thông điệp - chúng ta thực sự có thể chuẩn bị tinh thần và vượt qua sự hoảng sợ trước khi lâm chung. Cái chết không có nghĩa là kết thúc của tất cả mọi thứ, cái chết được xem như là một cơ hội thoát ly sanh tử hay luân hồi. Kiệt tác cổ điển này sẽ hướng dẫn và chỉ đạo chúng ta để thấu hiểu bản chất của sự sống và chết, cái nhìn sâu sắc vào thế giới sau khi tử vong, và cuối cùng viên mãn tự cứu và giải thoát.

Tất cả mọi người sớm hay muộn cũng phải đối diện với cái chết. Làm thế nào để tiếp thu được cái chết, làm thế nào để giúp đỡ gia đình và người hấp hối đối diện với tử vong, hoặc hộ niệm cho người lâm chung kết thúc trong thời điểm cuối của cuộc sống, cuối cùng an nhiên độ qua cảnh tượng hải hùng để chấp nhận sự phân rã vật lý của cơ thể. Cuốn sách này sẽ khám phá những bí ẩn của sự chết và phá giải mật mã về luân hồi và siêu thoát.

Bốn Mươi Chín Ngày Sau Khi Chết:

Bốn mươi chín ngày (bảy thất) sau khi chết, nhận thức của người chết sẽ đi vè đâu? lâm chung「Ngũ đại phân giải」là gì? Thân nhân và bạn bè có thể làm gì bên cạnh nỗi đau vô vọng? kiệt tác cổ điển Phật giáo Tây-Tạng cách đây 1,200 năm đã giải thích tường tận hành trình 49 ngày sau khi chết, đã tường thuật chi tiết về sự huyền bí của thế giới Trung Ấm sau cái chết.

Trung-Ấm là gì:

49 ngày Sau khi chết gọi là thời kỳ Thân-Trung-Ấm (中陰身), trong thời gian này, người quá cố không nhận thức được hay không chấp nhận minh đã chết, nên thần thức vẵn còn lẩn quẩn bên gia đình, người thân hay nơi tử vong, do đó, người ta thường cầu nguyện công đức cúng dường theo đức tin Phật giáo. để người quá cố được ra đi một cách dể dàng, thời điểm này là quá trình chúng sinh từ sống sang cõi chết, khoảng thời gian quá độ chuyển tiếp giữa kiếp này sang kiếp khác....

(Còn tiếp, Xin đón đọc phần 1)

Soạn giả: Ta Quốc Hưng

post date: 4-10-12

PHẦN 1
BƯỚC SANG NGƯỠNG CỬA CÁI CHẾT

Ai cũng không thể tránh khỏi quy luật của tự nhiên “Sanh, Lảo, Bịnh, Tử”, cái chết không loại trừ bất cứ người nào, ai cũng biết rồi cũng sẽ đến lúc mình “ra đi” và không được báo trước. nhưng có mấy ai chuẩn bị khi chuyện này xảy ra, không những vậy, nhiều người còn sợ không dám nhắc đến hay nghĩ đến.

- Có phải chết rồi là hoàn toàn hết không?
- Có thế giới bên kia (cõi âm) hay không?
- Nếu có, thì chết rồi sẽ ra sao, và sẽ đi đâu?
- Người tu hành và người ác sau khi chết sẽ ra sao?
- Chết rồi có thể về nhà hay nhìn thấy người thân được không?
- Khi mất, xác nên chôn hay thiêu?
- Người trong gia đình có thể giúp được gì khì người thân sắp lìa đời.
- Bảy thất quan trong như thế nào đối với người vừa qua đời.
- Những điều gì cần biết sau cõi chết.
- Bao lâu mới được đầu thai v.v…

Nếu bạn muốn tìm hiểu những câu trả lời trên với niềm tin tôn giáo hoặc tò mò muốn biết thêm chi tiếc, xin hãy đọc ”Tây Tạng Sanh Tử Thư” nguyên tác giả Liên Hoa Sanh đại sĩ, bài Soạn Việt ngữ của Tạ Quốc Hưng sẽ đăng trên website khaiminhnhatranh.net.

Tài Liệu Tham Khảo
Tây Tạng Sanh Tử Thư (Liên-Hoa-Sanh đại sĩ
)
Bí Ẩn Sau Cõi Chết (Đoàn Văn Thông)
How To Be Born Again (Billy Graham)
Life After Death (Elizabeth Hanley)
Death and Immortality (Phillips D.Z.)
The Next World (R. Crookall)


NGUYÊN NHÂN CÁI CHẾT

Người chết có hai nguyên nhân: Cái chết quá sớm và cái chết tự nhiên vì thọ mệnh bị cạn kiệt. Chết quá sớm có thể cải biến tuổi thọ được thông qua việc tu hành học Pháp. Nhưng nếu nguyên nhân cái chết vì thọ mệnh hao tán của tự nhiên, sẽ không có cách nào có thể thay đổi, bạn phải sẵn sàng để ra đi.

Chúng ta hãy nhìn vào hai nguyên nhân của sự chết: Sự hao tán thọ mệnh của tự nhiên, và sự kết thúc cuộc sống quá sớm gây ra bởi bệnh tật hoặc tai nạn.

SỰ HAO TÁN THỌ MỆNH CỦA TỰ NHIÊN

Bởi vì Nghiệp của chúng ta, nên mõi người đều có một tuổi thọ nhất định, khi nó hao tán, thì không thể tiếp tục được. nhưng đối với những vị cao tăng hoặc những vị thượng sư, họ có thể khắc phục hạn chế này để kéo dài tuổi thọ. Tây Tạng có một truyền thống là người thầy thường cho đệ tử biết họ sẽ sống được bao lâu, vì họ có thể thông qua sức mạnh của nhân duyên tu hành, làm việc công đức và các yếu tố khác, họ có thể sống lâu hơn.

CHẾT QUÁ SỚM

Mặt khác, nếu vì một lý do nào để dẫn đến cái chết, trường họp này tương đối dể thay đổi, tất nhiên, cái chết phải là biết trước. Sách Y học Tây Tạng và Trung-Ấm-Giáo-Pháp có đề cập đến những dấu hiệu cảnh báo của cái chết, đôi khi nhận biết tử vong trong vòng một vài năm hoặc vài tháng, hoặc nhận biết một vài tuần hoặc một vài ngày của cái chết. Bao gồm các dấu hiệu vật lý của cơ thể, chẳng hạn như màu da thay đổi, có mùi vị đặc biệt hoặc thay đổi đáng kể trong sự hô hấp của bệnh nhân, hoặc trong giấc mơ, hay có thể quan sát qua những cử chỉ bất bình thường. Tuy nhiên, chỉ một số ít người có trí thức chuyên môn mới giải thích được những hiện tượng này. Mục đích là cảnh báo trước mạng sống của người này đang gặp nguy hiểm, đồng thời nhắc nhở người này cần phải tu luyện để kéo dài thêm tuổi thọ trước khi chuyện xấu này xảy ra.

Sự tu hành của chúng ta cũng là sự tích luỷ của "công đức", do đó, sẽ mang lại sức khỏe và giúp chúng ta sống lâu hơn, Một vị tu hành tốt, có thể thông qua việc tu hành để thể chất sinh lý và tinh thần của mình được hoàn chỉnh, đây là nguồn trị liệu lớn nhất, cũng là nguồn kháng cự để bảo vệ và chống lại bệnh tật hữu hiệu nhất.

Ngoài ra, còn có Diên-Thọ-Pháp-Môn (延壽法門), pháp môn này có thể thông qua sức mạnh của Thiền-Định (禪定) và Quán-Tưởng (觀想), hấp thụ Địa, Thuỷ, Hoả, Phong, Tứ-Đại và Khí của vũ trụ. Khi năng lượng của chúng ta bị yếu và không bình hành, pháp môn này có thể giúp tăng cường và đều hòa Khí của chúng ta để kéo dài thêm tuổi thọ. Có rất nhiều phương pháp giúp nâng cao tuổi thọ, như cứu các động vật sắp bị giết, mua họ về và phóng sanh là cách thường thấy, phóng sanh rất phổ biến ở Tây Tạng và vùng Hy-Mã-Lạp-Sơn, người ta thường đi đến các chợ để mua cá, và sau đó phóng sanh, theo luật Nghiệp-Quả của tự nhiên, tước đi sanh mệnh hoặc làm tổn thương chúng sinh khác, dĩ nhiên sẽ giảm ngắn tuổi thọ của chúng ta, ngược lại, nếu cứu sống chúng sinh, sẽ kéo dài thêm cuộc sống của chúng ta.

(Còn tiếp, Xin đón đọc phần 2)

Soạn giả: Ta Quốc Hưng
post date: 4-11-12

PHẦN 2


"ĐAU KHỔ" CỦA LÂM-CHUNG-TRUNG-ẤM (臨終中陰)

Khoảng thời gian sắp lâm chung đến khi Nội-Hô-Hấp đình chỉ, hoặc trong giai đoạn xảy ra những triệu chứng của sự tử vong, được gọi là Lâm-Chung-Trung-Ấn, là quá trình "Đau Khổ", bởi vì nếu chúng ta không chuẩn bị cho cái chết, đó hẳn là một kinh nghiệm rất đau đớn.

Ngay cả đối với một vị tu hành, quá trình của tử vong cũng có thể rất là đau đớn, bởi vì sự mất đi của thân xác và những kinh nghiệm tích luỷ rất khó khăn trong suốt cuộc sống thực tại. Nếu đã nghe giáo pháp để hiểu được ý nghĩa của cái chết, bạn biết thời điểm cái chết sẽ đến, khi Địa-Quang-Minh (地光明) xuất hiện, sẽ ẩn tàng một hy vọng rất lớn. Tuy nhiên, điểm quan trọng là chúng ta có thể nhận chứng ra không, khi còn sống chúng ta nên thông qua tu hành để ổn định sự nhận chứng của tâm tánh.

Tuy nhiên, nhiều người không tu hành, không thực sự biết gì về cái chết. Đột nhiên toàn bộ cuộc sống và thực tại sẽ tiêu tan biến mất, điều đó rất là khủng khiếp, vì không biết những gì sẽ xảy ra, hoặc sẽ đi về đâu. vì khi còn sống ít ai chuẩn bị gì cho cái chết, hầu như tất cả những người chăm sóc cho người sắp lâm chung đều biết, sự lo âu thậm chí làm tăng thêm những đau đớn cho thể xác. Nếu chúng ta không chăm sóc tốt cho cuộc sống riêng mình, có hành vi xấu và tổn thương đến người khác, chúng ta sẽ cảm thấy tội lỗi và hoảng sợ. Nhưng nếu có sự hiểu biết về Trung-Ấm-Giáo-Pháp, dù chưa tu tập hoặc chứng ngộ, cũng ít nhiều mang lại cho chúng ta niềm an ủi và hy vọng.

QUÁ TRÌNH CỦA CÁI CHẾT

Kinh Tây Tạng thuyết minh rất kỷ về quá trình của Tử Vong, chủ yếu bao gồm hai giai đoạn của sự phân hủy, Ngoại-Phân-Hủy và Nội-Phân-Hủy, Ngoại-Phân-Hủy là sự phân hủy của Ngũ-Căn và Ngũ- Đại, Nội-Phân-Hủy là sự phân hủy của ý niệm và cảm xúc. Đầu tiên Chúng ta cần hiểu các thành phần cấu tạo của cơ thể và Tâm, chúng sẽ bị tiêu tan khi chết.

Cơ thể con người được tồn tại qua sự quyết định của năm yếu tố, Địa, Thuỷ, Hoả, Phong, và Khí. Thông qua Ngũ- Đại, cơ thể chúng ta mới được tạo thành và duy trì, khi chết Ngũ- Đại sẽ bị phân hủy. Ngũ- Đại sẽ quyết định phương thức sống của chúng ta, điều thú vị là: Tiềm năng và tính chất của Ngoại-Ngũ-Đại cũng tồn tại và hổ động trong Tâm, Tâm có thể dung nạp những kinh nghiệm khác nhau là tính chất của Địa-Đại, tính liên tục và tính khả tố là tính chất của Thuỷ-Đại, sự minh mẫn và cảm thụ là tính chất của Hoả-Đại, sự liên tục hoạt động là tính chất của Phong-Địa, bao la vô biên là tính chất của Không-Đại.

Ý thức cảm quan của cơ thể được tạo ra bởi Tâm, Nhục, Cốt, cơ quan tị giác嗅覺(鼻根) là Địa Đại. Huyết, cơ quan vị giác味覺(舌根) và dịch thể là Thuỷ đại. Nhiệt độ, sắc tố, cơ quan thị giác視覺(眼根) là Hoả đại. Hô hấp, cơ quan xúc giác觸覺(身根) là Phong- Đại. Huyệt trong cơ thể, cơ quan thính giác聽覺(耳根) là Không-Đại.

Khi qua đời, tất cả những yếu tố này sẽ bị phân hủy. Quá trình chết là một quá trình phức tạp và liên quan lẩn nhau, cơ thể và Tâm đồng thời tan rã. Khi ngừng thở, các chức năng cơ thể và cảm giác cũng biến mất. và sự hỗ trợ của khí cũng không tồn tại, Ngũ-Đại từ từ phân hủy. kết quả trong mọi giai đoạn phân hủy, sẽ ảnh hưởng cả hai phương diện thể chất và tinh thần của người lâm chung, những dấu hiệu này sẽ biểu hiện ra từ cơ thể vật lý bên ngoài và tinh thần bên trong.

TƯ THẾ LÂM CHUNG

Theo truyền thống, tư thế được đề nghị thường nằm bên phải, mà cũng là tư thế Phật-Đà nhập niết bàn, tay trái để trên đùi trái, tay phải để dưới quai hàm, đóng mũi phải. hai chân thân triển, hơi cong. Vì một số khí mạch ở bên phải của cơ thể sẽ gây ra Nghiệp- Khí của Vô-Minh (無明的 ”業氣” ). Tư thế nằm bên phải, sẽ đè nén trên những khí mạch này, đồng thời đóng mũi bên phải, cũng có thể giúp chặn lại những khí mạch Vô-Minh.

Khi cái chết sảy ra, Minh-Quang (明光) xuất hiện, lúc này sẽ có thể giúp người lâm chung nhận chúng được nó. Tư thế này cũng có thể giúp Ý -Thức rời khỏi cơ thể từ Phạm-Huyệt (梵穴) của Đỉnh-Luân (頂輪), bởi vì các đường mạch khác đã bị chặn, Ý-Thức chỉ còn một lối ra duy nhất.

(Còn tiếp, Xin đón đọc phần 3)

Soạn giả: Ta Quốc Hưng
post date: 4-12-12

PHẦN 3
NGOẠI PHÂN HỦY(外分解):

NGŨ CĂN VÀ NGŨ ĐẠI(五根和五大)


Ngoại-Phân-Hủy là phân giải của Ngũ-Căn và Ngũ-Đại. Khi cái chết đến, những kinh nghiệm của phân hủy sẽ như thế nào?

Đầu tiên, có thể nhận thức được Ngũ-Căn bắt đầu ngưng hoạt động. Nếu người thân và bạn bè đứng nói chuyện gần giường người sắp quá cố, đến một điểm nào, người sắp quá cố chỉ còn nghe tiếng,nhưng không thể nhân biết họ đang nói gì, điều đó có nghĩa là nhĩ thức đã ngừng làm việc. Khi nhìn một vật gì phia trước, chỉ có thể nhận thấy hình dáng lờ mờ không rõ chi tiết, nghĩa là nhãn thức đã không còn hoạt động. Tình hình tương tự cũng sẽ xảy ra ở mũi, lưỡi và thân.

Khi những cảm giác của mắt, tai, mũi, lưỡi và thân thể không còn hoạt động nữa, lúc này chính là giai đoạn đầu của quá trình phân hủy.

BỐN GIAI ĐOẠN TIẾP THEO LÀ SỰ PHÂN HỦY CỦA TỨ-ĐẠI:

ĐỊA-ĐẠI:


Cơ thể bắt đầu mất hết sức lực, không ngồi được, không thể thẳng người, và không thể nắm bất cứ cái gì. không cách nào chống đầu lên, mà dường như rơi chìm xuống đất sâu, hoặc bị một áp lực nghiền nát, cảm thấy bất kỳ tư thế nào cũng không thoải mái. Khuôn mặt trở thành nhợt nhạt, rất khó mở mắt hoặc nhắm mắt. Khi sắc uẩn (色蘊) phân hủy, cơ thể cảm thấy rất là nhuyễn nhược vô lực, tâm thần bị bối rối, sau đó rơi vào trạng thái hôn mê.

(Ngũ uẩn, là Sắc, Thọ, Tưởng, Hành và Thức. (五蘊,就是色,受,想,行,識). Ngũ uẩn đại diện cho sự cấu trúc liên tục của tâm lý con người, cấu thành yếu tố kinh nghiệm và chấp chước của cái ngã, cũng là cơ sở đau khổ của luân hồi.)

Đây là dấu hiệu giải thể từ Địa-Đại hòa nhập (溶入) Thuỷ-Đại. Điều này có nghĩa rằng Địa-Đại không thể cung cấp cơ sở ý thức nữa, trong khi đó khả năng Thuỷ-Đại càng ngày càng minh hiển hơn. Vì vậy, tâm sẽ xuất hiện những huyễn tượng ánh sáng lấp lánh.

THUỶ-ĐẠI

Người quá cố không thể kiểm soát những dịch thể (液體) của cơ thể. Nước mũi, nước dãi, nước mắt sẽ chảy ra, nước tiểu có thể bị thất cấm(失禁). Lưỡi cứng không thể cử động, mắt bắt đầu cảm thấy khô, đôi môi rũ xuống và nhợt nhạt không có huyết sắc, miệng và cổ họng cảm giác như bị bóp nghẹt, trở nên rất khát nước. bắp cơ run rẩy và rút lại, cảm giác của cái chết bắctđầu bao phủ. Khi Thụ-Uẩn (受蘊) phân giải, cơ thể cảm giác rất yếu ớt, luân phiên xuất hiện đau khổ và vui sướng, nóng lạnh. Tâm trở nên mơ hồ, cáu gắt và căng thẳng. cảm thấy ngộp thở như khi bị rơi xuống biển chết đuối, hoặc bị con sông cuốn trôi.

Đây là dấu hiệu Thuỷ-Đại đang nhập Hoả-Đại, lúc này Hoả-Đại thay thế hỗ trợ cho ý thức, tâm sẽ cảm nhận như bị làng khói mỏng hoặc sương mù bao phủ.

HOẢ-ĐẠI

Miệng và mũi khô hoàn toàn, nhiệt độ cơ thể bắt đầu giảm, thường thì bắt đầu lạnh từ bàn chân, tay và cuối cùng là tim. Dường như có nhiệt độ bóc từ Đính-Luân(頂輪), hơi thở thông qua miệng và mũi, sẽ cảm giác là hơi lạnh, sau đó không uống hoặc tiêu hóa được bất cứ điều gì. Khi Uẩn(蘊) phân hủy, Tâm cảm thấy hỗn loạn, không thể nhớ tên của người nhà hay bạn bè, hoặc thậm chí không nhận ra họ là ai, vì âm thanh và thị giác đã không còn hoặt động, càng ngày càng khó nhận thức được những gì xảy ra chung quanh họ.

Trong tâm cảm thấy như bị thiêu cháy dữ dội, đây cũng là Hoả-Đại đang nhập vào Phong- Đại, chức năng Hỏa-Đại giảm giần, và Phong-Đại sẽ từ từ đảm nhận vai trò của nhận thức, tâm sẽ xuất hiện ánh sáng lấp lánh, cũng giống như đom đóm trong đêm tối.

PHONG-ĐẠI

Hơi thở ngày càng khó khăn, không khí dường như thoát ra trong cổ họng, hơi thở gấp rút và phát ra những âm thanh nặng nề, hơi thở trở nên ngắn và tốn nhiều sức, thở ra trở nên dài hơn, đôi mắt trợn lên, người hoàn toàn không thể cử động được. Khi Hành-Uẩn (行蘊) phân hủy, tâm trở thành hổn loạn, không còn biết những gì về thế giới bên ngoài, tất cả đều trở nên mơ hồ. Đây là giai đoạn cuối cùng của sự cảm giác với môi trường bên ngoài. Lúc này bắt đầu có ảo tưởng và nhìn thấy ảo giác: Nếu khi sống làm nhiều điều xấu, sẽ thấy hình ảnh khủng sợ. Tất cả những hình ảnh hải hùng hoang mang khi còn sống sẽ được tái diễn lại, và thậm chí sợ hãi và muốn khóc. Nếu chúng ta sống thân thiện với lòng từ bi, sẽ nhìn thấy những niềm vui của cảnh thiên đường, gặp những người bạn khả ái và những vị thầy giác ngộ hoặc những thiện nhân, biết rằng qua đời chỉ có an tường, mà không sợ hải.

Kinh nghiệm bên trong của người lâm chung là một cơn cuồng phong quét qua toàn bộ thế giới của họ, cơn lốc xoáy, phá hủy toàn bộ vũ trụ, điều đó không thể tưởng tượng. Đây là dấu hiệu của Phong-Đại hội nhập vào tâm thức, tất cả tụ tập tại Tâm-Luân (心輪) của Khí-Sanh-Mệnh (生命氣). Vì vậy, trái tim sẽ thấy một ngọn đuốc hoặc đèn đang cháy, và toả ra ánh sáng màu đỏ.

Hơi hít vào tiếp tục trở thành ngắn hơn, thời gian thở ra lúc càng lâu hơn. Trong Thời gian này, máu tập trung tiến nhập vào Mạch-Sanh-Mệnh(生命脈) của Tâm-Luân. Ba giọt máu tụ tập lại nhau, một giọt tiếp đến một giọt, sản sanh ba hơi thở dài cuối cùng, rồi đột nhiên ngừng thở.

Chỉ còn ít hơi ấm ở trong tim. Tất cả các dấu hiệu của sự sống đều bị đình chỉ, lúc này thử nghiệm y học hiện đại gọi là "tử vong”, Nhưng các thượng sư Tây Tạng nói rằng quá trình bên trong vẫn còn tiếp tục. Thời gian giữa ngưng thở và Nội-Hô-Hấp (内呼吸) như ăn một bữa ăn, khoảng 20 phút. Nhưng điều này không phải tuyệt đối, toàn bộ tiến trình cũng có thể trãi qua một cách nhanh chóng.

(Còn tiếp, Xin đón đọc phần 4)

Soạn giả: Ta Quốc Hưng
post date: 4-13-12


PHẦN 4
NỘI-PHÂN-HỦY(内分解)  

Trong quá trình này, ý niêm và tinh thần sẽ lần lược bị phân hủy, người lâm chung sẽ không còn ý thức được gì.

Lúc này, Bạch-Bồ-Đề di truyền từ cha bị biến mất khi sự hỗ trợ của khí không còn nữa, và sẽ dọc theo Trung-Mạch (中脈) hạ đến Tâm-Luân (心輪), dấu hiệu thể hiện bên ngoài là "một màu trắng sóa " như ánh trăng trên bầu trời. Dấu hiệu bên trong là sự nhận thức trở nên rất rõ ràng, tất cả 33 ý niệm của Sân (三十三種嗔) đều ngừng vận tác, giai đoạn này được gọi là "Hiển-Hiện "(顯現appearance )。

Tiếp theo đó, Hồng-Bồ-Đề di tryuền từ mẹ sau sự hỗ trợ của khí bị biến mất, sẽ theo Trung-Mạch (中脈) thăng lên, dấu hiệu thể hiện bên ngoài là “một màu đỏ thẫm”, giống như mặt trời tỏa sáng trên bầu trời, dấu hiệu bên trong là hạnh phúc mạnh mẽ, bởi tất cả 40 ý niệm của Tham (四十種貪) đều ngừng vận tác, giai đoạn này, được gọi là "Tăng-Trưởng" (增長increase).

Khi Hồng-Bồ-Đề và Bạch-Bồ-Đề hội ngộ tại Tâm-Luân, chúng sẽ bao quanh ý thức ở tâm điểm. Tại thời điểm này, kinh nghiệm giống như trời và đất đã được hội hợp. Dấu hiệu bên ngoài là “một nhóm tối đen”, như thể được bao phủ trong một bầu trời tối thẫm. kinh nghiệm của dấu hiệu bên trong là không còn một ý niệm nào, tất cả 7 ý niệm của Si (七種痴) đều ngừng vận tác, giai đoạn này được gọi là "Hoàn-Toàn-Chứng-Đắc (完全証得full attainment).

Sau đó, khi ý thức hồi tỉnh lại một chút, ánh sáng Địa-Quang-Minh (地光明) sẽ xuất hiện, giống như bầu trời tinh khiết, không có mây và sương mù, còn được gọi là Tử-Vong-Minh-Quang-Đích-Tâm (死亡明光的心the mind of clear light of death), đây là nhận thức sau nhất trong tâm, còn được gọi là Phật-Tính, là nguồn gốc thực sự của ý thức. sự liên tục thể của tâm, thậm chí còn tiếp tục mở rộng đến khi thành Phật. (這種心的連續體continuum of mind,甚至會延續到成佛).

Tất cả chúng sinh, bao gồm những côn trùng vi nhỏ nhất, cũng phải trải qua quá trình này. Nếu tử vong vì tai nạn bất ngờ, quá trình này vẫn sẽ xảy ra, nhưng nó sẽ xảy ra rất nhanh.

Trong sự hiểu biết về quá trình xảy ra Ngoại-Phân-Huỷ và Nội-Phân-Hủy, điều đơn giản nhất là xem nó như sự phân hủy dần dần và liên tục của cơ thể và tâm trí, cho đến cuối cùng khi ý thức hiển lộ Địa-Quang-Minh.

(Còn tiếp, Xin đón đọc phần 5)

Soạn giả: Ta Quốc Hưng
post date: 4-18-12


PHẦN 5
KINH NGHIỆM CỦA THÂN-TRUNG- ẤM  

Trong vài tuần đầu tiên của Thân-Trung-Ấm(中陰身), tùy thuộc vào người quá cố là đàn ông hay đàn bà trong kiếp trước. Họ không biết mình đã chết, nên về nhà để gặp gia đình và người thân. Họ cố gắng nói chuyện hay chạm vào vai của người thân, nhưng người thân không trả lời, và cũng không nhận thức sự tồn tại của họ. Mặc dù họ ra sức tìm cách gây sự chú ý, nhưng vẫn không thể được. Khi thấy người thân đau lòng và buồn bã khóc thương vì cái chết của mình, người quá cố chỉ có khả năng để quan sát, họ cố gắng sử dụng vật dùng của mình, nhưng không được. Trên bàn ăn không còn chỗ ngồi của họ, người thân hay bạn bè đang xử dụng đồ riêng của họ. Họ cảm thấy giận dữ và phẫn nộ, tổn thương và thất vọng, "Giống như cá bị thụ khổ trong cát nóng."

Nếu người quá cố chấp trước với thân xác của họ, hay thậm chí cố gắng để tái nhập vào cơ thể hoặc lưu nán lại xung quanh, kết quả vẫn vô ích. Trong trường hợp cực đoan, Thân-Trung- Âm lơ lửng bên cạnh các vật dụng hoặc nhục thể bồi hồi vài tuần hoặc thậm chí vài năm, mà cảnh nhiên vẫn không biết trên thực tế mình đã chết. Chỉ khi nhận biết họ không có hình bóng, không phản ánh trong gương, không lưu lại dấu chân trên mặt đất, và cuối cùng họ mới hiểu rằng mình đã chết. Thật là một sự kinh hoàng mà họ không thể chấp nhận được khi biết mình đã tử vong.

Tại Thụ-Sanh-Trung-Ấm(受生中陰), người quá cố sẽ trải nghiệm sự lập lại của cuộc sống trong quá khứ, trải nghiệm lại mọi chi tiết của cuộc sống trước đây, đi thăm lại tất cả mọi nơi mà họ đã từng đến. Cứ bảy ngày, người quá cố bị buộc tái thứ lập lại những kinh nghiệm đau đớn của cái chết. Nếu là qua đời một cách an tường, sẽ mang trạng thái thanh thản của tâm trí, nếu chết một cách đau khổ, tâm cảnh sẽ mang trạng thái đau đớn. Hãy nhớ rằng, cường độ ý thức lúc này là bảy lần mạnh hơn khi còn sống, trong giai đoạn nhanh chóng của Thụ-Sanh-Trung-Ấm, toàn bộ ác nghiệp của cuộc sống trong quá khứ sẽ trở lai một cách tập trung và hỗn loạn.

Người quá cố sẽ bối rối và cô đơn lang thang trong thế giới Trung-Ấm, như trong một giấc mơ cuồng liệt, tưởng rằng mình vẫn có một cơ thể vật lý, và tin rằng họ vẫn còn thân xát tồn tại. Tuy nhiên, những kinh nghiệm trong giai đoạn Thụ-Sanh-Trung-Ấm chỉ do sự phát sinh bởi thói quen và nghiệp ngã của người quá cố.

Người quá cố sẽ nghe thấy tiếng ồn lớn gây ra bởi Tứ-Đại(四大), Địa, Thuỷ, Hoả, Phong, tiếng tuyết băng rơi không ngừng, tiếng sống hải hùng, tiếng ầm ầm phun trào dữ dội của núi lửa, hay những âm thanh khiếp sợ của cơn cuồng phong. Họ cố gắng chạy chốn để thoát khỏi những tiếng ồn này trong bóng tối sợ hãi, 3 vực thẳm khác nhau (trắng, đỏ, đen), sâu khủng khiếp và đáng sợ sẽ tách ra trước mặt, đây là vực thẳm của lòng Tham, Sân và Si của chính họ. Họ bị tấn công bởi bạo phong, mưa đá và máu, nghe thấy tiếng khóc kêu la kinh khủng, và bị truy bắt bởi ma quỷ ăn thịt và mãnh thú.

Người quá cố sẽ bị cơn lóc Nghiệp-Phong (業風) vô tình thổi không ngừng, họ không thể cố định trên mặt đất. Trong thời điểm này, sự khủng khiếp sẽ không thể chịu đựng nổi, cơn Nghiệp-Phong xoáy vô cùng mạnh mẽ, thúc đẩy họ từ phía sau. Họ hoàn toàn bị chinh phục trong sự sợ hãi, giống như ngọn cỏ trong cơn cuồn phong, và họ bất lực lang thang trong u ám đen tối của thế giới Trung-Ấm. vừa đói vừa khát rất là đau khổ, họ đi khắp nơi tìm chổ trú ẩn. Suy nghĩ của họ thay đổi từng giây phút, những suy nghĩ này khiến họ càng bị hút mạnh vào Cảnh-Giới-Của-Tập(集的境界). Trong tâm họ, rất khát vọng có đựơc nhục thân, nhưng không thể tìm thấy, đó còn làm cho họ càng đau đớn và hoảng sợ hơn.

Toàn bộ cảnh tượng và môi trường trong thế giới Trung-Ấm được tạo thành do Nghiệp-Tố của người quá cố, những mộng tượng này do sự Vô-Minh của họ mà tạo thành. Nếu khi sống, họ là một ngưòi hành thiện hoặc người tu hành, thì niệm đầu của họ sẽ được niềm vui và an lạc trong thế giới Trung-Ấm, ngược lại, nếu khi sống đã làm tổn hại đến người khác, tất nhiên họ sẽ rất đau đớn và sợ hãi. Vì vậy, các ngư phu, đồ phu và những kẽ giết người sẽ thấy cảnh tưỡng công kích bởi những người bị họ sát hại khi còn sống.

Chi tiết của những cuộc khảo cứu về kinh nghiệm Gần-Cái-Chết(瀕死經驗), đặc biệt là trong các hiện tượng "Sanh-Mệnh-Hồi-Cố"(生命回顧), chúng ta có thể tưởng tượng được sự khủng sợ, đau khổ và hoang mang của các lãnh chúa độc tài, những kẻ khủng bố hoặc những tên côn đồ trong thế giới Trung-Ấm, " Sanh-Mệnh-Hồi-Cố " dường như cho chúng ta biết kinh nghiệm sau khi chết trực tiếp hoặc gián tiếp liên quan đến tất cả sự đau đớn mà chúng ta đã gây ra cho người khác.

(Còn tiếp, Xin đón đọc phần 6)

Soạn giả: Ta Quốc Hưng
post date: 4-22-12


Lý Giải Khúc Mắc

Có một số bạn thường hay thắc mắc những vấn đề trong cuộc sống chúng ta, vì không có duyên lành để hàn huyên những khúc mắc đó trực tiếp, cho nên tôi xin phép được chia sẻ cùng các bạn thiển kiến riêng của tôi về những đề tài này chứ không có tư cách gì để giải đáp. Hy vọng các bạn cao minh hãy đóng góp ý kiến và nhận định thêm hầu làm sáng tỏ mọi khía cạnh của vấn đề để mang lại chánh tín cho cộng đồng.

Vấn: Trong nhiều tôn giáo, có một quan niệm cho rằng sau khi chết linh hồn sẽ lên thiên đàng hoặc xuống địa ngục, điều này hư thực như thế nào ?

Đáp : Theo thiển kiến của tôi, quan niệm này gây hoang mang và vô lý vì trên thực tế con người không ai toàn thiện hoặc toàn ác, ai cũng có những điều làm tốt và điều làm xấu trong đời. Không thể nào sau khi chết con người trở nên toàn thiện và được lên thiên đàng hoặc trở nên toàn ác bị đày xuống địa ngục vĩnh viễn. Cũng như không thể nào sau khi chết liền được một vé máy bay trực tiếp lên thiên đàng hoặc bị kết tội bị đọa xuống địa ngục. Albert Einstein nói rằng " I do not believe in the God of theology who rewards good and punishes evil ".

Dựa trên tiêu chuẩn nào để xác định làm những điều như thế nào mới đủ đạo đức để lên thiên đàng hoặc ác đến mức độ nào để bị đọa địa ngục. Lấy một thí dụ điển hình, một người phạm tội giết người, theo như quan niện trên thì người ấy ắt hẳn phải bị đọa xuống địa ngục vĩnh viễn. Nếu thật như vậy thì Thượng Ðế rất là bất công. Chỉ một sự lầm lổi vì vô minh khống chế mà bị đọa xuống địa ngục vĩnh viễn. Không còn cơ hội nào khác chăng ? Mọi hành vi đều xuất phát từ nhiều nguyên nhân sâu xa. Việc giết người đó thuộc về ngộ sát, hay cố sát, vì trong lúc sân hận tột độ mất tự chủ, trong giây phút ngắn ngủi đó đã bóp cò bắn chết người, rồi ngay sau đó liền tỉnh ngộ ân hận, cắn rứt lương tâm đau khổ hay là vui thú trong việc làm ác tạo đau khổ đó cho người khác. Nếu dựa trên hiện tượng giết người rồi bị đọa xuống địa ngục vĩnh viễn, không có cơ hội nào khác thì quá vô lý. Hoặc ngược lại, nếu chỉ dựa vào một số việc làm thiện trong xã hội, rồi khi chết người đó được lên thiên đàng vĩnh viễn, thật quá dể dàng vậy sao ? Đời sống vô thường ngắn ngủi, có người chết sớm, chưa làm điều gì tốt lắm hay ác lắm thì lên thiên đàng hay xuống địa ngục ? Những trẻ sơ sinh bất hạnh chết sau khi vừa mới lọt lòng mẹ, chưa làm gì điều gì tốt hoặc xấu, như vậy những trẻ ấy sẽ đi về đâu, thiên đàng hay địa ngục ?

Các tín đồ cuồng tín của Hồi Giáo tin ra nếu chết vì thánh tử đạo, như hành động ôm bom tự xác giết kẻ thù sẽ được lên thiên đàng. Họ tin rằng Thượng Đế sẽ khen thưởng và được 72 tiên nữ đồng trinh tiếp đón và phục vụ. (Điều này được ghi rõ trong kinh Koran của Hồi Giáo). Đó là Thượng Đế riêng của họ tạo ra để bào chữa cho hành vi ác đó. Bạn có thể đưa ra trăm ngàn trường hợp khác nhau và các bạn sẽ bị hoang mang và rối loạn bởi quan niệm hời hợt đó. Đó chẳng qua là một sự hứa hẹn để mê hoặc nhằm một mục đích chính trị hay tham vọng nào đó của các giáo chủ.

Sự tiến hoá tâm linh phải từ từ và phải trải qua nhiều kiếp mới có thể đạt đến toàn giác, yếu tố thời gian đóng vai trò quan trọng trong sự thanh lọc thân khẩu ý của chúng ta. Sự tiến hóa tâm linh có nhiều trình độ khác nhau từ thấp đến cao. Muốn huân tập một đức tính tốt, cần phải rèn luyện lâu dài và luôn luôn đề cao cảnh giác sự cám giổ trong sát na, chứ không thể nào sau khi chết, bổng dưng trở thành toàn thiện được. Khi sống và sau khi chết thì tâm thức ( còn gọi thần thức, hương linh, linh hồn, spirit, mind, soul, v.v... Đó chỉ là những danh từ khác nhau, nhưng cũng chỉ là một ) và thói quen của mỗi người đều không khác gì mấy. Thế giới hiện có 6 tỷ người, 6 tỷ bản tánh khác nhau, đó là do sự huân tập trong nhiều kiếp của mỗi cá nhân. Nhân gian thường hay nói " Cha Mẹ sinh con, Trời sinh tánh ", điều đó cũng vô lý. Nếu vậy thì Ông Trời cũng quá bận rộn trong việc sinh tánh cho 6 tỷ người, tại sao sinh tính tốt cho người này, sinh tính xấu cho người kia chăng ? Ngay từ nhỏ, mỗi chúng ta đều biểu lộ những bản tánh khác biệt, cho dù anh em sống chung một nhà, học chung một trường, ăn chung cùng một thức ăn, ngủ chung một nhà, được giáo dục cùng chung cha mẹ, nhưng hai bản tánh khác nhau, vì mỗi cá nhân đều có những thói quen khác nhau đã tích lủy trong nhiều kiếp. Bản tánh khác nhau của mỗi người là do tư tưởng, tham, sân, si, ngã mạn, ích kỷ, rộng lượng, v.v... tạo thành những tánh cá biệt từ kiếp này sang kiếp khác. Bản tính của mỗi cá nhân khởi nguồn từ đâu? Theo tôi không có định nghĩa nào hay hơn như sau: “Bản tính của mỗi cá nhân xuất phát từ thói quen của tư tưởng“. Tư tưởng của mỗi cá nhân bắt nguồn từ nhiều nguyên nhân, như sự giáo dục trong hoàn cãnh gia đình riêng của mỗi cá nhân, bản tánh ích kỷ hay rộng lượng theo thói quen của mỗi cá nhân đã được tích lũy, v.v…Chứ không phải do Trời sinh ra tánh cho từng cá nhân.

Dựa trên định luật nhân quả, mỗi hành vi của mỗi cá nhân phải gánh lấy hậu quả tương ứng với hành vi tốt hay xấu đó. Tích lũy việc thiện nhiều, thì khi hội đủ nhân duyên thì sẽ hưởng phước, làm việc ác thì khi nhân duyên chín mùi thì sẽ bị quả báo tương ứng, đó là định luật của vũ trụ, không Thượng Ðế nào tạo ra quy luật ấy cả. Những cõi giới khác đều không ra khỏi định luật thiên nhiên đó. Cũng như định luật sức hút của trái đất do Newton khám phá. Sức hút của trái đất là trong thiên nhiên vũ trụ, chứ không phải do Newton sáng tạo ra. Bởi thế cho nên có câu " hưởng phước hết phước, thọ khổ hết khổ ". Ai cũng có làm điều tốt và vì tham, sân, si và vô minh cho nên cũng có làm điều xấu hại người. Hưởng phước hay thọ khổ đều do khi nhân duyên hội đủ yếu tố, ai cũng có lúc khổ và lúc sướng, có lúc gặp may có lúc hoạn nạn, tùy theo công đức đã tích lũy nhiều ít trong nhiều kiếp trước và kiếp hiện tại. Bởi vậy mỗi người có những hoàn cảnh khác nhau, sướng khổ, hoạn nạn, may mắn đều khác nhau là do nghiệp tích lũy của mỗi cá nhân đều khác nhau. Tự mỗi cá nhân đều có quyền lực tối hậu có thể quyết định được nghiệp quả của chính mình. Đó không phải là một niềm vinh dự và đặc ân lớn hay sao ?

Nói tóm lại, Đức Phật có thuyết rằng, " Vạn Pháp Duy Tâm ". Cảnh giới địa ngục có khác nào khi dục vọng giày xéo hành hạ mà không sao có thể thỏa mãn được. Khi thần thức ở cõi âm, nhưng tâm thức vẫn còn dính mắc những dục vọng ở cõi trần, dục vọng càng nhiều thì càng đau khổ, vì không sao có thể nào thỏa mãn được. Một khi thần thức đã cởi bỏ hết những dục vọng thấp hèn của thân xác vật lý và những tính xấu như, chấp chước, ganh tỵ, thù hằn, sân hận, si mê, phỉ báng, ngạo mạn, ác kiến, v.v... Càng cởi bỏ được càng nhiều thì càng thăng tiến lên những cõi giới cao hơn. Đó chính là cảnh giới thiên đàng. ( Trong vũ trụ có hằng hà sa số cõi giới khác nhau, chứ không riêng gì cõi giới vật lý nhỏ bé này. Mặt trời trong thái dương hệ của chúng ta là một ngôi sao và khoa học đã chứng minh rằng trong dảy ngân hà có hàng tỷ ngôi sao, các bạn nghĩ chỉ có trái đất này mới có sự sống duy nhất sao? Chưa thấy và chưa chứng minh được bằng khoa học thực nghiệm không có nghĩa là hoàn toàn không có, có phải không ? ).

Nói tóm lại, thiên đàng và địa ngục không phải là nơi chốn vật lý, đó là cảnh giới của tâm thức, do tâm tạo ra cảnh giới đó và thời gian lâu dài tùy theo sự chuyên tâm quán tưởng liên tiếp tạo tác của tâm. Tâm tham lam sẽ tạo ra cảnh giới ngạ quỷ, tâm sân hận sẽ tạo ra cảnh giới địa ngục và tâm si mê sẽ tạo ra cảnh giới súc sinh. Sau khi chết, sự sống vẫn tiếp tục trong cảnh giới mà nó hoàn toàn tùy thuộc vào thần thức của mỗi người. Tâm thanh tịnh, ít quyến luyến thân xác ở cõi trần, và những tư tưởng cao thượng đương nhiên sẽ tạo ra cảnh giới an lạc và hạnh phúc. Đó mới chính là thiên đàng và địa ngục. Nhưng tâm cũng vô thường, biến đổi, chứ không cố định vĩnh viễn, nếu tâm thức tỉnh biết cởi bỏ những ham muốn thấp hèn thì có thể chuyễn hóa từ cõi này qua cõi khác và thăng tiến lên cõi cao hơn.

Xin cám ơn các bạn đã theo dõi và mong các bạn cao minh chỉ bảo thêm.

啟 明 思 郎

post date: 3-4-12
Thấy, Nghe

Jan 2012
Lấy tâm chơn chánh sống đời
Oan khiên có đến cũng cười mà đi
Ức người bị chúng tình nghi
Làm cho tan biến sự khi dể người
Cửa nhà hoan hỉ vui cười
Ngõ không mờ tối kẻ lười cũng siêng
Đạo làm người chẳng vị riêng
Hạnh người thưởng phạt trống chiêng bằng thừa

Jan 9-2012

Lấy chánh trực thanh liêm làm lẻ sống
Oan uổng bao bận ráng chóng ráng cày
Ức ách có được tay nào chứng biết
Làm bao nhiêu việc thiết thực ai hay
Cửa mở, cửa đóng nay mai thôi kệ
Ngõ vào mờ tỏ hệ lụy mặc ai
Đạo ai nấy chóng, chai mòn thuyền sắt
Hạnh kiểm lành xấu thắc mắc hoài hơi

Jan 9-2012

Lấy nghe thấy nghiệm điều hay
Oan cho người phải tỏ bày giải ngay
Ức gì ách đó ngay đây
Làm cho sáng tỏ mới xây dựng người
Cửa nhà rộng mỡ đón mời
Ngõ vào chào với nụ cưòi vạn niên
Đạo ai sông Hậu sông Tiền
Hạnh ngưòi trực chỉ dòng thiền Hậu Giang

Jan 12-2012

Lấy nghe thấy xúc làm kinh nghiệm
Oan uổng người trách nhiệm đổ ai
Ức toàn những chuyện thài lai
Làm không như nói tương lai ra gì
Cửa đóng kín mấy khi niềm nở
Ngõ then cài lở cở lung lay
Đạo lành học lấy điều hay
Hạnh nguyền dứt bỏ đắng cay đối đời


Thuỳ Dương (2012)
post date: 4-5-12
Phố Việt

Tháng tư dĩ vãng buồn đau
Định mệnh đưa đẩy tha hương xứ người
Bốn mùa xuân hạ thu đông
Cần cù dựng nghiệp tiến lên không ngừng
Bao mùa lá rụng trôi qua
Dân Việt phát triển ngày một lớn nhanh
Ngày nay lên Los mà xem
Bolsa phố Việt không thua quê nhà
Việt Nam town ở Bắc Cali
Thức ăn quê hương bày bán khắp nơi
Hãnh diện thay người Việt Nam
Phổ biến thức ăn quê nhà mọi nơi.
Bây giờ đến Mỹ mà xem
Sĩ nông thương nghiệp người việt đều mang.

(DTMĐ tháng tư 2012
post date: 4-3-12
Ai Oán

Buồn một kiếp đời mang nổi đơn côi
Một kiếp đời bao mong mỏi rã rời
Người quanh ta đã bao lần tái kiếp
Ta vẫn nhìn lên xin đến lượt mình
Ngày qua ngày ta thầm hỏi trời cao
Những kiếp trước ta làm gì nên tội
Nay đứng chôn chân thăm thẳm một mình
Ai oán luân hồi... mở mắt buồn trông...


Dương Quá 2012.
post date: 4-1-12
Kỹ Niệm Trong Đời
(Tiếp theo bài Ngày Buồn Đã Qua)

Sau giờ tan sở Đào kêu xích lô đến nhà chị Vân.
Đào gõ cửa đứa em gái nhỏ của chị ra mở. Đào hỏi:"có chị Vân ở nhà không em?" Cô bé trả lời:"Dạ có mời chị vào".
Đào bước qua khung cửa, nhìn thẳng ra sau nhà. Chị Vân thòđầu ra giơ tay vẫy vẫy và nói lớn:" Đào ơi vào đây". Đào đi thẳng ra sau. Chị đang đứng ở bếp đúc bánh xèo. Đào nhìn quanh không thấy ai. Chị nói ngồi chơi đi rồi mình ăn bánh xèo Đào bước lại định ngồi xuống chiếc ghế thì một bóng người xuất hiện. Đào nhìn lên giật mình, trong bộ nhớ của Đào chợt hiện lên gương mặt anh chàng mà Đào đã gặp cách đây mấy hôm ở nhà băng. Đào tròn xoe mắt nhìn thì chị Vân lên tiếng. Đây là Bảo, em họ của chị. Anh nhìn Đào gật đầu và nói :"chào cô". Đào cũng gật đầu chào lại. Chị Vân lại gần ôm vai Đào và nói:"đây là Đào bạn của chị". Anh nhìn Đào miễm cười và nói:"Chúng ta đã gặp nhau rồi phải không?". Anh Bảo mặc chiếc quần tây màu caffe sửa đậm ủi thẳng nếp được cắt may rất khéo và áo sơmi ngắn tay màu trắng. Anh mang đôi giày màu đen. Trang phục anh rất moden nhưng không kém phần nho nhã. Kiểu trang phục những anh chàng thanh niên đứng đắn và hợp thời trang của thập niên 70.
Anh Bảo đối với người Việt Nam có dáng dáp trung bình. Anh không mập nhưng có bộ ngực nở nang và đôi tay rắn chắc của những người có tập thể dục và hay giở tạ. Tóc anh mỏng, hơi quăn nên thoáng nhìn tưởng anh có nhiều tóc. Anh có khuôn mặt chữ điền. Mắt một mí hơi nhỏ nên khi anh cười không thấy tổ quốc ở đâu. Mắt anh tuy nhỏ nhưng sáng quắt biểu lộ sự thông minh và khi nhìn ai thì như thấu rõ tâm can của người đối diện.... Nhìn khuôn mặt Anh Bảo người ta biết ngay anh là người Việt gốc Hoa.

Đào và chị Vân ăn bánh xèo còn anh Bảo chỉ ngồi nói chuyện chứ không ăn. Thỉnh thoảng anh liếc nhìn Đào.Tính Đào hay e thẹn nên ăn uống không được tự nhiên. Đào ngồi chơi đến chín giờ tối mới về. Dĩ nhiên là anh Bảo đòi đưa Đào về. Đào không từ chối được nên phải để anh đưa về. Đào ngại ngùng ngồi lên chiếc xe Honda đời mới màu đỏ rượu chát của anh rồi chỉ đường cho anh. Lúc về gần đến đầu con hẻm Đào kêu anh ngừng xe lại để Đào đi bộ về. Anh không chịu hai bên giằng co qua lại. Cuối cùng Đào dọa nếu anh không ngừng xe lại thì Đào sẽ nhảy xuống xe. Anh sợ Đào nhảy thật nên phải ngưng xe lại.

Thời đó con gái rất ngại để "kẻ lạ"biết chổ ở của mình. Hoàn cảnh của Đào hơi đặc biệt là Đào đang ở nhà trọ. Hơn nữa Ba của Đào đã gởi gấm Đào cho bà chủ nhà. Ông nói "Con gái tôi mới đi làm lần đầu và còn đi học ban đêm. Nó còn khờ dại lắm, nhờ bà chị chỉ vẻ thêm cho cháu cũng như coi ngó nhắc nhở dùm. Còn nhớ mổi lần Ba Đào có dịp đi NhaTrang và ghé vào thăm Đào, Bà chủ nhà hay nói"Anh cứ an tâm cô Đào rất hiền và ngoan". Đi làm, đi học rồi về thẳng nhà. Những ngày cuối tuần cô ở nhà làm bài chứ ít khi ra phố, cô không có bạn bè nhiều.

Thế nên lần này nếu bà thấy anh Bảo đưa Đào về và sẽ mét lại cho ba của Đào thì nguy quá. Đào và anh chia tay nhau ở đầu con hẻm. Đào không quên nói lời cảm ơn với anh. Chắc anh Bảo nghĩ cô bé nhà quê này sao mà lo sợ viễn vong quá. Anh ở thành phố từ nhỏ có lẻ lần đầu tiên anh tiếp xúc với một con nhỏ quê mùa kỳ cục như Đào.

Mấy hôm sau cũng trong giờ làm việc, ông giám đốc gọi Đào "Cô Đào có điện thọai" Đào cầm máy lên Alô. Trong lúc phân vân chưa biết là ai thì đầu dây bên kia anh cất tiếng "anh Bảo đây có phải Đào không?. Đào trả lời "Dạ Đào đây". Anh gọi tên Đào thật thân mật. Đào hơi lúng túng, anh hỏi "Chiều nay tan sở anh lại đón Đào được không? "Không hiểu sao Đào bột miệng nói:" dạ được" rồi ngần ngừ:" hay là anh đến chổ ở của Đào đi". Anh nói:" vậy cũng được". Đào cho địa chỉ của Đào. Thế là anh đã biết chổ ở của Đào.

Lúc anh đến bà chủ nhà ngạc nhiên. Đào phải giới thiệu với bà đây là anh Bảo bạn của cháu. Bà nhìn anh với ánh mắt tò mò. Có lẽ trong đầu bà nghĩ :"Bắt đầu từ đây cô Đào hết ngoan rồi".

Lần sau anh đến chở đi ăn chè. Lúc ra đường với anh Đào rất lo sợ và hồi hợp, Đào có cảm giác cả thành phố biết Đào cặp bồ với anh. Đào sợ có người quen thấy rồi mét lại với ba má Đào thì chết. Đào từ từ có cảm tình với anh.Đào thấy anh là người con trai rất thành thật và tự tin, có tâm hồn phóng khoáng và đáng tin cậy.

Một lần anh chở Đào đi chơi, có một người đi ngược chiều giống ba Đào. Đào vội nói " chết rồi ai giống ba của Đào quá, coi chừng ba thấy Đào đi với anh thì ông sẽ rầy Đào đó:" không ngờ đó là câu mở đầu để anh tỏ tình với Đào. Anh nhanh nhẩu nói:"Làm gì Đào lo dữ vậy, nếu ba thấy thì anh sẽ nói là thưa bác con xin phép bác cho con chở Đào đi chơi vì con đã yêu con gái bác". Đào ngượng quá có lẻ mặt Đào rất đỏ nhưng ngồi phía sau anh không thấy mặt Đào nên cũng đỡ. Tuy nhiên Đào cũng rất cảm động vì lời nói của anh. Đào yên lặng không nói gì. Anh hỏi"Sao yên lặng vậy" Đào vẫn lặng thinh thì anh nói tiếp:"im lặng là chấp nhận phải không em?" Thật ra lúc đó trong lòng Đào rất vui vì Đào có nhiều cảm tình với anh. Có lẻ Đào đã chấp nhận tình cảm của anh từ lâu rồi...

Mổi chiều tan sở anh đến chở Đào đi học ban đêm ở Trường Nữ Trung Học rồi đến đón về. Đào rất nể phục anh ở chổ là chưa bao giờ anh xúi Đào bỏ học để đi chơi với anh. Anh Bảo lớn hơn Đào bốn tuổi. Anh tuổi Dần và Đào tuổi Ngọ, người ta nói đàn ông tuổi Dần dữ dằn, hay bắt nạt, lấn át vợ lắm. Nhưng Đào không thấy điều đó. Có lẻ vì Đào yêu anh. Đào chỉ thấy gần anh Đào có cảm tưởng mình nhỏ bé, yếu đuối như cành liễu rũ, còn anh như cây thông rợp bóng mát và là chổ dựa bình yên. Anh luôn luôn thăm hỏi, lo lắng và săn sóc cho Đào như người anh cả. Anh nói hẳng những anh yêu Đào mà còn thương Đào như một người em gái. Anh cũng có năm cô em gái độ tuổi Đào và nhỏ hơn khoảng từ hai đến mười tuổi.

Chuyện Đào và anh yêu nhau hình như cả nhà băng đều biết. Người bàn ra kẻ tán vào, ở phòng kiểm ngân có chị Diệp Xuân Mai và Vương Bình cũng người Việt gốc Hoa và quen biết anh, có Ngọc Anh bây giờ là sui gia với Đào, Hoàng Phúc, Thi Tư, chị Tuyết, chị Lan, Chị Bích người NinhHòa, chị Huệ làm thủ quỹ. Hiền, Loan, Hạnh làm tín dụng, và chị Quỳnh, Thanh Hà làm kế toán. Chị Tâm xuất thân từ trường Chính Trị Kinh Doanh làm kế toán trưởng v.v...

Mọi người bàn tán chuyện của Đào bởi vì lúc trước thỉnh thoảng anh Phùng gởi thơ cho Đào về điạ chỉ nhà băng. Có lần bác thư ký mang thơ xuống cho Đào thì vài người thắc mắc hỏi:"thư của ai gởi cho nhỏ Đào hoài vậy ta?". Đào để lá thư lên bàn, nhỏ Phúc và Thi Tư nhìn vào rồi Thi Tư la lên . A chắc là nhỏ Đào nhận thư bồ, anh chàng nào viết chữ đẹp quá xá. Mọi người nhìn Đào tò mò. Thi Tư lên tiếng :"bộ Đào có bạn trai rồi hả?" khai thiệt đi. Anh chàng đó làm gì? Ở đâu? Tên gì? Và bao nhiêu tuổi? Mọi người nhìn Đào chờ đợi. Thấy không thể giấu được nên Đào thật thà khai thiệt. Anh ấy tên Phùng lớn hơn Đào ba tuổi, ở SàiGòn và đang học trường bách khoa PhúThọ. Chị Tâm nói "quen được một người có ăn học như vậy thì có tương lai lắm". Thi Tư buột miệng nói". Ở đây có một người thích Đào lắm đó"Thanh Hà nói tôi biết người đó là ai rồi, Đào ngơ ngát, nhưng không tìm hiểu người đó là ai. Sau này do tình cờ Đào biết người đã để ý thương Đào từ lâu và đã âm thầm làm những bài thơ trong những tờ lịch to đặt trên bàn làm việc của anh. Sau đó do sự sắp đặt của Thi Tư. Anh có mở lời cầu hôn với Đào. Anh là người đạo Thiên Chúa {tu xuất}người NinhHòa. Anh làm kiểm soát viên gần giống như là phó Giám Đốc Nam Việt Ngân Hàng mà Đào đang làm việc. Thế nên khi Đào yêu anh Bảo mọi người lại có dịp bàn tán và vài người nói lên cảm nghỉ của mình.Trước hết chị Vương Bình nói "Đào ơi đừng dại cặp với Bảo sau này sẽ khổ, hắn là người từng trãi, ăn chơi, tối ngày chỉ xách xe rong chơi khắp phố phường. Khi nghe như vậy Đào cũng có một chút xao động, chị Tâm thì không biết nhiều về anh Bảo nhưng khi chị Bình nói vậy chị cũng có ý kiến:" một con đường bằng phẳng đầy hoa bướm và một con đường kia gồ ghề đầy sõi đá, vậy em chọn con đường nào?"Chị Quỳnh ở chung phòng trọ với Đào thì yên lặng nhưng khi về đến nhà chị mới nói:" Đào chuyện tình cảm vô cùng quan trọng,em nên suy nghỉ kỹ càng trước khi quyết định". Trời ơi mọi người làm như Đào sắp làm đám cưới với anh Bảo không bằng, nhưng dù sao Đào cũng cảm động vì mọi ngưới quan tâm lo lắng cho Đào.

Với tuổi đôi mươi, tình yêu lứa đôi đã chiếm hết thời gian của người con gái vừa mới lớn,và mới chập chững bước vào đời, tình yêu thì không có giai cấp, giàu nghèo, chủng tộc, tôn giáo.v.v…Xung quanh Đào một người là sẽ là kỹ sư Phú Thọ, một chàng Sĩ Quan Hải Quân,một người là Phó giám đốc ngân hàng….tất cả đều muốn cầu hôn và đi đến hôn nhân với Đào, thì đúng là họ yêu thương Đào thật sự. Cho nên các bạn đồng nghiệp đều có ý kiến nên chọn Phú Thọ hay Ngân Hàng vì đó là tương lai của một người con gái nếu muốn lập gia đình……

Nhưng Đào muốn sống cho tình yêu, tình yêu mà nó xuất phát từ trái tim của mình…. Nên Đào dẹp bỏ tất cả để chọn con đường tình đầy “gồ ghề, sõi đá” (theo lời của bạn bè ở ngân hàng)….. Trong thời gian Đào yêu Anh, tình yêu như mơ thật sự đẹp và hạnh phúc…Một thoáng hơn hai năm Đào và Anh sống trong mối tình ấy chưa một lần giận hờn, trách móc, mâu thuẩn của lứa đôi….Thường thì tình yêu tuổi trẻ nay giận hờn, mai vui vẻ nhưng sao tình yêu mình trôi theo thời gian như trong mơ mà mình không ngờ đẹp và trong sáng như vậy.

Có những hôm cùng Anh bách phố, đi ăn chè tại thông tin Nhatrang thật là vui.. Đào rất thích cùng Anh sánh bước trên đường Bá Đa Lộc để ra biển, những buổi chiều tối ngang qua những hàng cây cao mà lòng dạt dào tình yêu cùa lứa đôi, những cuối tuần Anh vừa xuất trại thì đi thẳng đến nhà Đào và cùng nhau thả bộ dọc theo bờ biển với bộ quân phục traillis thật là thơ mộng… Yêu Anh quá đi mà chưa một lần hỏi Anh làm việc ở đâu, nhưng Anh tự biết và có một hôm Anh đưa Đào đi vô một nhà đồ sộ trên đường Duy Tân ,qua cổng gác của người lính Quân Cảnh để vào bên trong, Anh cho biết đây là Bộ Tư Lệnh Quân Khu II ,Anh là quân nhân ICS được biệt phái cho Đài TYPHOON trực thuộc Tòa Lãnh Sự Hoa Kỳ và Anh đã giới thiệu Đào cho các chị làm việc tại đây….chỉ có thế thôi Đào cũng không bao giờ tìm hiểu Anh làm gìở đó.

Thời gian sau đó mặc kệ ai nói gì thì Đào vẫn một lòng với anh Bảo....Những ngày cuối tuần rãnh rỗi anh hay đến đón Đào đi dạo phố, đi cine, đi xem anh chơi vũ cầu ở trường KhảiMinh . Sau đó vì có biến cố xãy ra nên Nam Việt Ngân Hàng bị đóng cửa.Đào nhảy qua làm việc cho Ngân Hàng Đông Nam Á mới mở ở Phường Cũi.

Đến tháng 3/1975 tin chiến sự các nơi bùng nổ. Anh Bảo là quân nhân làm việc tại TYPHOON NhaTrang nên biết nhiều tin tức, ngày 25/3/1975 anh cho biết tất cả các nhân viên dân sự Hoa Kỳ làm việc chung với anh đã rút khỏi NhaTrang nhưng anh nhất định không ra đi theo họ. Buổi trưa ngày27/3/1975 mọi người ở Ngân Hàng đang nhốn nháo thì ông Giám Đốc đến nói nhỏ với Đào là Ngân Hàng Đông Nam Á có lệnh di tản, toàn bộ tiền bạc và hồ sơ sẽ được đưa lên tàu để di chuyển về Ngân Hàng Trung Ương Sài Gòn. Ông bảo 12 giờ khuya đêm nay tập trung ở Cầu Đá (có thể đem theo thân nhân) để lên tàu về Sài Gòn. Gia đình Đào ở Vạn Gĩa.Trong thời gian ngắn như vậy Đào không thể thông báo với gia đình và thuyết phục cả nhà cùng đi với Đào.Khi anh Bảo đến thăm Đào hỏi anh có muốn cùng đi với Đào tối hôm nay không? Nhưng anh trả lời là không thể bỏ đơn vị ra đi được, đồng thời anh đề nghị tạm thời đưa Đào cùng hai em về tạm trú tại nhà anh ở chợ đầm Nha Trang.

Rồi cuối tháng 3/1975 buổi sáng hôm ấy Anh Bảo ngỏ ý muốn gia đình ra đi cùng Anh, nhưng Má Anh từ chối và Má Anh nói :”Má ở lại đây nếu con có đi thì cứ đi,chứ Má không bỏ ông ngoại ở lại đây, nếu có chết thì chết chung với ông ngoại “. Anh cuối đầu im lặng trở vô TYPHOON để làm việc. Trưa hôm đó lệnh giới nghiêm, thành phố Nha Trang như nằm trên lửa, mọi người hớt hải ,nhốn nháo, thành phố không còn chính quyền. Các trại tù mở ra thế là cướp bóc xãy ra khắp nơi, súng nổ tứ phía, tiếng la kêu cứu, thật là hổn độn. Gia đình anh Bảo tất cả vô Sài Gòn từ trước chỉ còn Ba Má, cùng một em gái và bên ngoại anh. Tất cả mọi người rất là sợ hải, vào lúc này bọn bất lương thừa cơ hội bắn phá, cướp bóc. Anh Bảo xuất hiện với bạn đồng đội cùng súng đạn, vì bọn cướp quá đông anh quyết định cùng Ba anh đưa mọi người về căn nhà ở DiênKhánh cách Nha Trang 10 cây số. Chỉ có một chiếc xe, số người đi có giới hạn, trong chuyến đi đầu có Đào và hai em trai (trong cơn hổn loạn Đào không còn thời gian để suy nghỉ và cảm ơn anh đã bảo bọc cho Đào và em mình)...Ôi nổi sợ hải khủng khiếp của súng đạn. Tiếng đạn nổ, cùng tiếng người la hét, đoạn đường 10 cây số mà tưởng dài bất tận. Nhưng rồi cuối cùng Anh cũng đưa được mọi người về đến Diên Khánh bình an, sau đó Ba anh quyết định trở lại Nha Trang để đưa tất cả bên ngoại Anh về Diên Khánh nếu không sẽ khó sống qua đêm với sự hổn độn cướp bóc như đã thấy. Má và Dì của anh cũng như Đào biết Anh và người bạn cùng đơn vị trở lại thành phố Nha Trang lần này với Ba anh thật là nguy hiểm, chỉ có 2 tay súng mà sao chống cự nổi với đám cướp vô lương, và súng đạn thì vô tình, Anh ra đi mà lòng Đào chết lặng không biết việc gì xãy ra trong vài giờ tới.....Nhưng rồi Anh trở về bình an cùng tất cả mọi người gia đình bên ngoại Anh..

Thế rồi Chính Quyền mới tiếp thu, cướp bóc không còn... anh ra trình diện. Còn phần Đào thì Má lên Diên Khánh đưa tất cả ba chị em về Vạn Gĩa, trên đường về Đào rất buồn không biết rồi đây mối tình thơ mộng của mình sẽ đi về đâu và anh là quân nhân rồi sẽ ra sao ở tương lai....Còn nổi buồn nào hơn khi phải chia tay với người mình yêu dấu, mà không biết bao giờ gặp lại nhau................(còn tiếp)

Cỏ Dại
post date: 3-30-12

Ngày Buồn Đã Qua
(Tiếp theo bài “Ngày Buồn” kỳ trước)

Thế rồi ngày tháng lặng lẽ đi qua.Vết thương ngày ấy đã lành lặn tự bao giờ không hay . Đào lại vui với bạn bè sách vở , vẫn chọc phá , vẫn đùa giỡn lao xao với đám bạn . Đúng là tuổi trẻ mau quên , sau này Đào mới hiểu đó không phải là tình yêu thật sự, mà chỉ là một thứ tình cảm bồng bột đầu tiên của người con gái mới lớn . Tình cảm ấy không được vun bồi dưỡng nuôi như ngọn cây vừa mới đâm chồi đã bị thiếu nước và phân bón rồi âm thầm khô héo dưới cái nắng quái ác của ánh mặt trời . Hình bóng chú Đông đã nhạt nhòa theo năm tháng và đã hoàn toàn không còn một dấu vết nào trong bộ nhớ của Đào . Thỉnh thoảng có nhớ lại thì như là một kỷ niệm không vui không buồn trong tận cùng ngăn ký ức.

Giữa lúc Đào đang đi học, đang hồn nhiên nhởn nhơ vui đùa với chúng bạn , lúc mà tuổi mộng mơ đẹp nhất của đời người thì một hôm có ông Bác ở SàiGòn ra . Ông nói có một Ngân Hàng sắp mở chi nhánh ở NhaTrang cháu có muốn đi làm không? Bác xin cho cháu một chổ . Ông nhìn Đào một lúc rồi cười nói “Con bé này nhìn kỹ trông cũng xinh ghê”. Đào thẹn và bỏ ra sau nhà .Trong lúc ăn cơm Bác nói với Ba Đào . Đây là cơ hội tốt , những người có bằng Tú tài II chưa chắc xin vào được . Con gái mà làm ở ngân hàng trông rất sang , hơn nữa công việc nhẹ nhàng , lương cao và có tương lai .Vã lại trong lúc đi làm cháu muốn đi học thêm vào buổi tối cũng được . Ba nhìn Đào nói “Ý kiến cùa bác con rất hay nhưng ba để tùy ý con chọn lựa . Nếu con muốn đi làm thì trả lời để bác con sắp xếp”. Đào suy nghĩ rất nhiều và đêm đó Đào không thể nào ngũ được, cứ suy nghĩ mãi về việc đi học hay đi làm???. Đi học thì vui thật . Nào bạn bè , sách vở, rồi làm thơ viết văn . Cuộc đời thật sung sướng , không nghỉ ngợi lo toan việc gì . Còn đi làm thì phải giả từ tất cả , không còn những ngày tháng rong chơi với lũ bạn , không còn xách Honda đèo nhỏ Mãng , nhỏ Phụng hoặc Trang qua Hiền Lương thăm Hoa và uống nước dừa hoặc thỉnh thoảng chở Hoa (Hoa nhà nuôi vịt thật nhiều và bán trứng vịt lộn) lên chùa Xuân Tự , hai đứa ngồi mơ màng dưới chân tượng Phật Bà Quan Âm.

Cuối cùng rồi Đào cũng có một quyết định là đi làm vì đây là cơ hội rất hiếm không dễ gì có được . Hơn nữa Đào là con gái lớn nhất trong gia đình , ngoài anh lớn ra Đào còn có một bầy em nheo nhóc. Đào đi làm sẽ bớt gánh nặng cho ba má .

Thế là Đào bước sang một ngã rẽ của cuộc đời. Đào ngại ngùng nhìn cuộc đời mở rộng trước mắt . Đôi lúc Đào thấy cuộc đời toàn màu hồng thật đẹp đẽ nhưng cũng rất thênh thang , mơ hồ và đầy bí ẩn…Đào đã thận trọng bước từng bước nhẹ nhàng dọ dẫm giống như một vườn hoa đầy những kỳ hoa dị thảo . Đào được vào đó để hái những đóa hoa mình thích , nhưng vẫn rón rén đôi chân , vì sợ dậm nhầm gai nhọn ẩn dưới cỏ khô…

Một tuần lễ sau Đào vào Ngân Hàng Trung Ương ở SàiGòn để trình diện . Phài nói
đây là lần đầu tiên Đào đến một nơi sang trọng như vậy . Đào đã vài lần đi SàiGòn nhưng chưa bao giờ đặt chân đến một tòa nhà cao lớn trang trí đẹp đẽ như thế . Ngân Hàng Nam Việt Trung Ương nằm trên đường Nguyễn Huệ Sài Gòn .Theo Đào biết , những ngân hàng trung ương khác đều nằm trên đường Nguyễn Huệ . Nam Việt Ngân Hàng có nhiều tầng , lại cũng là đầu tiên trong đời Đào được đi thang máy nên vừa thích thú vừa lo sợ. Đúng vậy Đào, một cô bé chỉ biết cắp sách đến trường lại ở một thị trấn nhỏ, không biết nhiều về đô thị , làm sao không khỏi “khớp”trước cảnh to lớn và sang trọng như vậy.

Ngày đầu tiên diện kiến Ông Chủ Tịch của Nam Việt Ngân Hàng Đào mặc quần trắng áo trắng như ngày còn đi học . Đưa tay gõ nhẹ cánh cửa Đào rất hồi hộp và lo lắng. Đào suy nghĩ , không biết Ông Chủ Tịch có chịu nhận Đào vào làm không hay là với bộ dạng sợ sệt và quê mùa của Đào làm ông phật ý ! Có tiếng nói vọng ra”xin mời vào” làm Đào giật mình . Đào cố lấy bình tỉnh rồi mở cửa bước vào . Người đàn ông trung niên ngồi ở cái bàn đặt giữa phòng nhớm đứng dậy và nói “chào cô”. Đào cũng nhìn ông nói nho nhỏ “chào ông”. Ông ta giơ tay chỉ chiếc ghế trước mặt nói “mời cô ngồi”. Ông mở tập hồ sơ trước mặt liếc sơ qua tờ đơn xin việc có dán hình của Đào rồi ngẫng lên hỏi”lần đầu tiên cô đi làm?”. Ông hỏi cho có lệ chứ thật ra trong đơn xin việc Đào có ghi là đang đi học . Đào dạ nho nhỏ rồi nhìn ra khung cửa phía sau lưng ông . Ông Chủ Tịch nhìn hơi lâu trên khuôn mặt Đào như xét đoán điều gì . Đào cúi xuống và mái tóc dài phủ xuống một bên gương mặt . Ông nói”NhaTrang thành phố biền rất đẹp và rất mát mẻ tôi thích nghỉ hè ở đó”. Ông hỏi thêm vài câu không liên quan gì đến chuyện xin việc làm của Đào, khi buổi trình diện chấm dứt . Đào đứng lên Ông kín đáo nhìn Đào từ đầu đến chân rồi mĩm cười nói”chúc mừng cô”. Đào như thở phào nhẹ nhỏm . Đào nói”cảm ơn ông”rồi bước ra , khi xuống dưới lầu , ba Đào và ông Bác đã đứng sẵn đó . Bác hỏi “sao rồi cháu ? Đào trả lờI . “Ông chủ tịch nói chúc mừng cháu”.Bác tôi nói . “ Tốt quá , bác cũng chúc mừng cháu”. Đào thấy trên mặt ba Đào lộ hẵn niềm vui . Bác dẫn đến bàn thư ký nhận giấy tờ rồi Đào và ba đón taxi về trước .Trên đường về Đào rất vui .Thứ hai này Đào sẽ trở lại Nam Việt Ngân Hàng để dự khóa thực tập “kiểm ngân”.

Khóa thực tập của Đào có khoảng hơn mười người . Trong đó có nhỏ Hoàng Phúc , nhỏ NgọcAnh , chị Mai v.v…Lúc đầu không ai biết ai nhưng học chung và biết sẽ làm cùng một chổ nên mọi người dễ làm quen nhau . Đào hay nói chuyện với nhỏ Hoàng Phúc và Ngọc Anh , nhỏ Hoàng Phúc thích đọc thơ Nguyên Sa và Hà Huyền Chi.Đào cũng thích thơ nên hai đứa dễ thân nhau , còn nhỏ Ngọc Anh hơi xí xọn nhưng đẹp rực rỡ. Đào nhìn Ngọc Anh hoài không chán , Đào rất phục tài trang điểm của Ngọc Anh , trong lúc Đào chưa quen với ống son môi và cây viết chì kẻ mắt thì Ngọc Anh đã biết trang điểm cực kỳ lộng lẫy , có điều Đào không thích mái tóc tém của Ngọc Anh vì mái tóc ấy làm mặt con nhỏ thêm ngỗ ngáo và bướng bỉnh.

Sau này về Nha Trang làm việc Đào quen thân với Ngọc Anh và nhỏ Hoàng Phúc Ngọc Anh tính bột trực , có đôi mắt to và nụ cười tươi , còn Hoàng Phúc hiền , mơ mộng và thích thơ văn giống Đào . Sau này Đào cũng hay chơi với Thi Tư , con nhỏ có khuôn mặt chữ điền và cặp mắt to hơi dữ , có thời gian Đào mướn phòng chung với Thi Tư ở nhà cậu cô này , cô nàng hợp với gia đình người cậu gán ghép cho Đào trong tình thế phải lấy người anh họ của cô ta . Trong thời gian ở nhà cậu của Thi Tư người anh họ cuả cô đã để ý thương Đào . ( Anh họ của Thi Tư là con trai độc nhất trong gia đình nên ai cũng chìu anh ta ) . Đào không thích nên ra mướn phòng ở với chị Quỳnh,chị ấy lớn hơn Đào bảy tuổi , chưa có gia đình nhưng tính tình nghiêm trang , mực thước nênở với chị Đào không dám cười đùa gì cả.

Thời gian này là thời gian Đào cảm thấy rất buồn mặc dù công việc của Ngân hàng nhàn nhả , các bạn đồng sở vui vẻ , thân thiện . Mỗi ngày hai buổi đi làm và buổi tối đi học ở trường Nữ Trung Học Nha Trang để thi tú tài ÌI nhưng Đào cứ vẫn cảm thấy còn thiếu một cái gì đó ?….Mặc dù có vài người đàn ông theo đuổi nhưng Đào không thích trong đó có ông Phó Giám Đốc Ngân Hàng người Ninh Hòa và người anh họ Thi Tư và một người mà Đào hơi có cảm tình . Anh là Trung Úy Hải Quân giòng họ Hoàng Tộc của triều đình Huế.Anh là anh của người bạn làm ở Ngân Hàng SàiGòn , đó là Công Tằng Tôn Nữ Thu Nga .Trong ngày sinh nhật của Thu Nga , cô sắp đặt Đào ngồi cạnh anh , anh rất đặc biệt săn sóc cho Đào trong buổi tiệc . Anh đã hát tặng Đào bài “Bao giờ biết tương tư”, anh vừa hát vừa nhìn Đào cười . Anh Vĩnh Nhân rất cao nên nhìn hơi gầy so với chiều cao của anh . Anh có khuôn mặt đẹp trai,có vẻ nghiêm nghị sau làn kính cận , anh rất giỏi English . Mổi lần đến thăm Đào anh không quên mang theo vài cái bánh ngọt vì bà chị anh có tiệm bánh Pháp ở trên đường Độc Lập . Mỗi lần anh xuất hiện với gói bánh trên tay Đào nghĩ thầm , anh lại “ chôm” bánh của bà chị nữa rồi . Nhưng cuối cùng Đào cũng “xù”anh . Anh có tất cả ưu điểm chỉ trừ một khuyết điểm rất nặng . Tại sao trời đã cho anh nhiều ưu điểm như vậy còn tặng thêm cho anh một khuyết điểm mà rất “ kỵ” cho ngươi con trai , nhất là trong lúc “cua đào”. Đó là không có “duyên” nói chuyện,nghĩa là anh nói chuyện rất “ trướt hướt”. Với người thích thơ văn như Đào thì càng không chịu được cái khuyết điểm như vậy.

Trong lúc Đào chán ngán với những người đàn ông đeo đuổi tán tỉnh thì thêm vào đó ông chủ nhà cứ lén lút nhìn trộm Đào nhất là những lúc Đào đứng thơ thẩn trước“bancon” để nhìn trời hiu quạnh . Ông ta không nhìn một cách bình thường mà nhìn đăm đăm soi mói khắp người làm Đào rất nhộn nhạt khó chịu .Trong lúc Đào rất buồn và cô đơn thì một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu . “Hay là mình lấy chồng???” Đào nghì ngay đến anh Phùng anh của nhỏ bạn . Hồi xưa còn ở Hòa Khánh(Hòa Khánh cách TP Đà Nẳng mười km nằm trên Quốc Lộ I trên đường ra Huế)Ngày đó Đào thân với nhỏ Liên , hai đứa cùng học trường Trung Học Thánh Mẫu . Liên có người anh trai mới thi đậu vào trường Đại Học Phú Thọ SàiGòn , anh của Liên chỉ về thăm nhà vào dịp tết và nghỉ hè . Lúc Đào mười ba tuổi hay đến nhà Liên rũ nó đi chơi , gặp lúc ông anh về thăm nhà , anh ta hay trừng mắt nhìn Đào nói , trưa nắng mà hai đứa rũ nhau đi đâu sao không ở nhà ngủ trưa , Đào riu ríu bước theo Liên vào nhà trong , hai đứa ngồi trong phòng nói chuyện chứ không dám đi đâu cả.

Mỗi kỳ nghỉ hè anh về thăm nhà , anh hay kèm hình học và toán lý hóa cho Liên và Đào .Anh hay nhăn mặt và cốc đầu Đào mổi khi Đào làm toán sai . Đến năm mười lăm tuổi , Đào thấy anh rất hiền hòa , dễ chịu , anh không còn nhăn mặt hoặc la rầy khi Liên và Đào không hiểu hoặc làm bài sai . Lúc này anh rất vui vẻ và chỉ cười thôi . Anh hay nhìn Đào thật lâu làm Đào thẹn . Bây giờ mổi khi Liên và Đào ngồi làm bài thì anh ngồi nghịch với chiếc nón lá bài thơ của Đào , anh hay soi lên để đọc bài thơ trong chiếc nón Huế xinh xinh ấy . Anh mân mê chiếc quai nón màu tím bằng tơ lụa . Anh nói . Sao Đào thích màu tím vậy ? Quai nón màu tím , dây cột hai bím tóc cũng màu tím . Có lúc anh ngồi im lặng say mê vẽ gì đó trên tờ giấy rồi đưa cho Đào coi , thì ra anh vẽ Đào . Đào rất lấy làm lạ về thái độ của anh , nhưng Liên thì biết ông anh của mình đã thích Đào rồi .

Vì vậy một ngày đầu Xuân nhỏ Liên đến nhà Đào chơi với thái độ thật kỳ quặt , nhỏ ngập ngừng như muốn nói gì đó rồi lại thôi . Bởi vì ông anh đã giao một nhiệm vụ cực kỳ quan trọng .Vì đó là một vấn đề tế nhị khi đưa một lá thư tình của anh mình cho người bạn thân cho nên con nhỏ thật lúng túng , không biết mở lời như thế nào . Đang ngồi nói chuyện bỗng dưng Liên nhìn quanh không thấy ai , con bé vội vàng đặt lá thư lên bàn trước mặt Đào rồi nói .” Đào ơi coi cái này đi”và bước nhanh ra cửa vừa nói tao về đây , Đào sững sờ một giây không hiểu gì cả nhưng cũng cầm lá thư bỏ nhanh vào túi áo.
Đào đọc lá thư anh Phùng , anh viết bằng mực tím , anh trình bày lá thư rất dễ thương , chữ anh viết rất đẹp và lời văn rất hay . Đào còn nhớ anh mở đầu lá thư bằng những dòng chữ. “Bây giờ là mùa Xuân , Xuân của đất trời và của mọi người nhưng anh viết cho em với mùa Xuân của riêng anh”.Thực ra Đào không mê anh nhưng Đào mê những dòng chữ rất đẹp và văn chương của anh .

Đào đã trả lời thư anh . Đào nói rằng chỉ xem anh như người anh và mong rằng anh coi Đào như người em gái nhỏ . kiểu em gái trong thơ của Hoàng Anh Tuấn:

Em chỉ là người Em gái thôi
Người Em sầu mộng của muôn đời.
Tình Em như tuyết giăng đầu núi.
Vằng vặc muôn thu nét tuyệt vời….

Ba của anh cũng dậy học như ba của Đào , hai người thường hay nói chuyện với nhau và ba anh ngõ lời bóng gió xa xôi muốn ba gã Đào cho con trai ông . Ba Đào chưa có lời hứa nào vì lúc đó Đào mới mười lăm tuổi.

Thế rồi gia đình Đào dọn vào tỉnh Khánh Hòa . Anh ở SàoGòn vẫn tiếp tục viết thư cho Đào . Anh gởi tặng Đào bộ sách “ English For Today” mà anh được lãnh thưởng lúc anh học Chương trình học tiếng Anh hàm thụ trên Radio . Đào từ từ lớn lên , chưa tới mười tám tuổi Đào đã đi làm và bây giờ Đào đã thật sự bước xuống cuộc đời .Đào cảm thấy mình cô đơn , nhỏ bé trước cuộc đời thênh thang nhiều cạm bẩy chứ không như lúc còn đi học ,chỉ vui đùa hồn nhiên trong sự yêu thương đùm bọc của cha mẹ . Lúc đó Đào chưa yêu ai nên quan niệm hôn nhân đối với Đào thật đơn giản . Đào nghĩ , nếu lấy anh Phùng , Đào sẽ về ở cùng nhà với người bạn thời thơ ấu đó là Liên . Hai đứa sẽ cùng nhau đi chợ , nấu ăn , cùng nói chuyện đùa giởn với nhau thì còn gì vui sướng hạnh phúc cho bằng . vì thế Đào viết thư cho anh . Đào nói rằng nếu thật sự thương Đào thì anh hãy nói với ba má anh ra gặp ba má Đào để xin cầu hôn . Đào nghĩ rằng anh Phùng rất ngỡ ngàng với lời đề nghị của Đào .Vì từ xưa đến nay rất ít có người con gái nào mở trước lời như thế , hơn nữa Đào lại là đứa con gái nhút nhát và ít nói .
Đào nhận thư trả lời của anh . Anh nói rằng chờ anh ra trường rồi sẽ làm đám cưới Đào ngẫm nghĩ , chỉ còn hai năm nữa anh sẽ ra trường Kỹ Sư Phú Thọ . Thôi đành chờ vậy , nhưng không ai ngờ rằng trong khoảng thời gian hai năm đó định mệnh đưa đẩy Đào gặp Chàng…

Ngân Hàng mà Đào làm việc tọa lạc trên đường Độc Lập . Đó là con đường chính của Thành phố Nha Trang , có nhiều thương hiệu lớn , xe cộ qua lại và người đi bộ tấp nập đông vui.

Cơ duyên Đào và chàng gặp nhau là một hôm ở nhà băng . Đào cầm phiếu chi tiền lên nhìn tên người nhận và đọc lớn.Một chàng thanh niên trong bộ quân phục của quân đội Hoa Kỳ tiến về quầy phát tiền . Một chút ngạc nhiên . Nhưng Đào kịp hiểu là anh chàng này được uỷ quyền để nhận tiền thế cho ngừơi nào đó . Có lẻ là nhận tiền cho ba anh ta.Vì người uỷ quyền và anh cùng một họ . Nhìn thẻ căn cước của anh rồi trao tiền cho anh qua cửa ô vuông nhỏ và nói. Xin anh kiểm tiền lại . Một số tiền lớn với nhiều xấp giấy bạc năm trăm tiền ViệtNam CộngHòa cũ . Anh nhìn sơ qua rồi cho vào túi,anh cố nhét vào sáu cái túi trong bộ quân phục nhưng không hết . Anh đang lúng túng không biết phải làm sao thì Đào lên tiếng hỏi “Anh có cần túi giấy không?”. Anh ngẫng đầu lên nhìn Đào trong lúc Đào đưa cái túi giấy ra ngoài cho anh , anh vui mừng nói “cảm ơn cô”. Hình như anh nhìn Đào một lúc , bỏ tất cả tiền vào túi giấy rối nói “ Chào cô” và vội vả bước ra cửa . không biết anh nghĩ gì , chứ Đào chỉ xem anh như những người khách hàng bình thường mỗi ngày họ đến rồi đi , chứ thật ra Đào không đặc biệt chú ý đến ai cả Nhưng có lẻ anh chàng đã để ý Đào rồi , nên một hôm trong giờ làm việc bỗng có một cú điện thoại của chị bạn gọi đến . “Đào ơi , tối nay đến nhà chị ăn bánh xèo nhé”vì bất ngờ nên Đào hơi ngần ngừ . Chị nói nhanh . chị đỗ bánh xèo ngon lắm , Đào không ăn là tiếc lắm đó . Hơn nữa chị có chuyện muốn nói với Đào, Đào ngạc nhiên hỏi chị có chuyện gì vậy chị ?Chị cười. “bí mật” tối nay mới nói…

Cỏ Dại (Mùa Đông 2009)
( còn tiếp )
post date: 5-14-10

Đời

Đời người ngắn ngủi ai ơi
Lo chi sầu lắm đời ngưòi uổng đi
Hôm nay có rượu thì say
Ngày mai sầu đến ngày mai mới hay
Có ngày vui vẻ thì vui
Đời người như thế mới là như bay
Trong đời sống gió bôn ba
Ai ai cũng phải đương đầu đấu tranh
Số phận an bài khó thay
Vững tâm bền trí vượt qua dể dàng
Sống đời ta phải hưởng đời
Nhẹ nhàng thanh thản việc gì cũng qua.

Tiểu long Nữ 2012
post date: 3-28-12
Lạnh Lung

Sao ai lạnh lùng nở thế kia
Lòng anh thiêu đốt đợi em cười
Sao ai hờ hửng mà cuốn hút
Bao người ngây ngất mỗi lần đi.....
( Lời của khách...)
Mỗi viên gạch anh từng mãi đếm
Như trải lòng một kiếp tình si
Sao em vẫn lặng lòng không đáp
Anh về xao xuyến mỗi lần đi ......
(Lời của khách....)
Khi mưa nước chảy xiết cuộn gào
Như ai muốn trút nổi lao đao
Thầm lặng tháng ngày buồn theo gío
Xin đời tha thứ ...nổi kiêu cao !!!!
( Lời của nàng ...)


A.H.X.Đ 2012
3-15-12
Bơ Vơ

Cảm ơn đời có anh để nhớ
Chiều nay nhìn mây trắng lang thang
Nhấm thương đau tràn đầy chất ngất
Bóng chiều tà đang xuống dần dần

Cảm ơn đời có anh để mơ
kết hết hồn để viết thành thơ
Tưởng nhớ anh kêu gọi trong mộng
Tỉnh giấc rồi cảm thấy bơ vơ

Cảm ơn đời cho ta quen biết
Truốt hết buồn cùng sự cô đơn
Mắt trao nhau biết bao yêu mến
Cùng bên nhau sẽ hết bơ vơ

VÌ Sao bé bỏng 2012
post date: 3-27-12

Sắc Không

Những lúc mệt mỏi ta nhìn lên bàn phật
Dịu lại trong tâm ta xem nhẹ cuộc đời
Theo ánh đạo vàng ta xin được nương theo
Bước chân khập khểnh ta xa dần mộng tưởng
Sắc sắc không không quả là phép nhiệm màu
Hiểu được sắc không thế giới bình an lạc .


Hạ trắng 2012
3-15-12
17 December 2011

Those Who Matter More

Amazement ensues while I listen to my friend’s narration about her family’s history. She explains her German, Irish, British, Scottish, and Indian origins, and how her family tree never stops growing as she traces her family back to the 1300s. Even well-known people such as Zachary Taylor, Catherine the Great, and Jefferson Davis are all distantly related to her. I am amazed that there is so much information on her family but also jealous. There are many times when I ponder the origins of my family. Sadly, I do not know much about anyone before my grandparents, and all of my grandparents are gone, so I cannot ask them anything. I want to learn about where my family comes from or whether I am related to anyone famous, but I cannot. Who knows if I ever will? The only information I have is my mother’s words as she describes her parents and what she has heard from them. As she describes my maternal grandparents, who I have never met, to me, I realize something; I barely know anything about them. Instead of yearning to learn about the family history that I will probably never know anything about, I should learn about the people who affect me more. I can acquire more about my grandparents, and through my knowledge of them, I can learn more about myself and how I came to be.

Throughout my life, I hear bits and pieces about my grandparents from my mother. My mom would constantly say how my grandfather would yell at me for being lazy and not doing chores. She would then say how lucky I am to even go to school and do things independently unlike her mother who stays at home to take care of the family. There is more, however, to my grandparents than that. My mom mainly talks about their lives in Vietnam, but when she goes into detail, she explains that their lives begin in the Canton Province of China or Guangdong. The people who live in the Canton Province, including my grandparents, speak mainly Cantonese. This explains why most of my mother’s side of the family knows Cantonese instead of Mandarin. My mom does not know their entire childhood or whether they are born or just meet together in the Canton Province, but she does know some information on my great-grandparents.

My grandpa’s mother died early, and his father was a soldier for World War I. He was a high-ranking soldier, but he died in the war. My grandma’s father was an herbal doctor, and he occasionally brought her to Peking to gather herbs. This is about all the information I know beyond my maternal grandparents, and even if it is just this little, I am content that there is any information at all. Of course, I cannot tell much of my great-grandparents’ personalities from this information, but the only thing I can tell is that my great-grandfather is a nice father. He did not require my grandmother to have her feet bound. I was astonished when I learned about how Chinese girls had their feet bound to prevent their feet from growing. It was a painful process, and it was all done to please men as they found small feet attractive. I respected my great-grandfather just by knowing that he did not make my grandma go through that, and maybe her gentleness came from having such a kind father.

Still, knowing that these old Chinese traditions actually happened during my grandparents’ time is indescribable. I thought they would have existed way before that, but my grandparents actually had to go through them. Their marriage is an example of that. They had an arranged marriage, and they did not even know each other. When they came of age, they met and married. Luckily, they got along, but it was still surprising that they had an arranged marriage to me. Arranged marriages seemed something unlikely for me, but once again, they existed for my grandparents. I wondered if they had the traditional Chinese wedding as well where the bride and groom had to wear red while the bride wore a red veil over her face. These weddings that I frequently see in ancient Chinese movies may have been like my grandparents’. Things like marriages and traditions have evidently changed since their time. A lot of change was about to happen to my grandparents after they married.

World War II was occurring in China, and the Japanese were invading. My grandparents and their first two children had to escape to and settled in Nha Trang, Vietnam. My mom explained that the Japanese were really harsh and horrible with their treatment of the Chinese people. She did not know the details of my grandparents’ escape, but I could imagine that it was rough and dangerous. As they lived in Vietnam, my grandpa opened up a wonton shop, and my mom frequently explained how she helped at that wonton shop early in the morning before school. In that shop, my grandpa made the noodles and wonton from scratch. Grandma had to be a housewife for the extremely large family she had.

My grandparents had twelve children. They had to raise eleven since one of their daughters died at birth. My mother was the youngest girl and the eleventh child. I asked my mother why her parents had so many children, and she jokingly proclaimed, “Why not?” She explained that it was common for families in Vietnam to be extremely large. With a family so immense, some of the children had to go to work. Some of my mother’s older siblings did not go to school since they went to the city to earn money. Then when my mother was born, she luckily had the chance receive an education since her family had the money by then to send her to school. She still had to do work at the wonton shop though, and my grandpa was not too fond of her going to school since they had to spend money and since she was a girl. He did not seem too fond of many things.

The one attribute that I hear recurrently about my grandpa is how he scolds constantly. My mom kiddingly told me that out of a month he would scold every day except for one or two days. He made sure everyone went to work, and he would not allow my mother, aunts, and uncle to leave the house to go out with friends. Everyone would still sneak out to go to the beach though whenever they could. When someone did get in trouble, it meant never-ending scolding. It was just his strict nature. My grandmother was the opposite of her husband. She was quieter and gentler. I do not remember my mom ever mentioning my grandmother bellowing or punishing. As I learn about my grandparents’ personalities, I start to see how I am affected by them.

My grandfather’s strict personality and my grandmother’s gentle one merged with my mother’s personality. She is strict but gentle. I cannot just do anything I want, but I am allowed to do more than she has before. I can go out with my friends, and my mom encourages me to go to school. My mom scolds me like any parent would, but definitely not as much as my grandpa does. If she does scold me, she always takes the time to cool off before talking to me again. When we sit to talk, she is gentle and caring just like I imagined my grandma to be. Even though my grandparents have passed away, they are still in my presence. I have never met them, but I have a sense of who they are through their children. After all, their family and their children were the most important part of their lives.

The Vietnam War began, and my mother’s family had to start escaping from Vietnam. My grandparents were already starting to be ill. They were not physically able to go sail on boats to escape. As their children were escaping, they did worry though. The plan was to have their children escape to another country, America specifically, and when the Vietnamese authorities allowed sponsorship, they could be sponsored by their children to go to America. However, their deaths occurred before they had the chance to go to America. As I questioned my mom about their deaths, she mentioned that they were sick, but one specific event made their health worsen. Two of my aunts and their families were trying to escape, but they did not make it. The boats they were on sank, and they drowned to death. When my grandparents learned about this, they were devastated. Even with eleven children, they loved them all. As two of them died, my grandparents were overcome with grief. My mom made it to America before they died, but many years had to pass before she was able to sponsor them. She had to become a citizen, and then Vietnam did not allow sponsorships for a while. My grandparents were sicker, and Grandma died first with Grandpa following her a year later. My mom could not even see her parents before they died. I never had a chance to either.

I wished I could have met them. My mom claimed that my grandparents would have liked America, and I imagined what it would have been like for them. It would have been a great change, and they probably could not speak a word of English to me. They could have explained so many past events that would have been wonderful to hear. Maybe my grandfather would have scolded me, and perhaps I would run into my grandma’s arms crying. I would still love my grandfather just as much because he is probably strict out of protection and care. However, all I ever see of my grandparents is a portrait. Of course, my grandfather has a scowling face, and my grandmother is smiling softly. This portrait is in my house and is in my uncle’s and aunts’ houses. My grandparents’ ashes were within my uncle’s cupboard since he was the only son of the Ta family left. As a child, I lighted incense for these strangers that I have never met. My mom would say that they are watching over me and the rest of the family as we light incense for them. Indeed, I wondered whether they were. Now, as I know them better, I wonder what they would think of me. Would they think that I am too American and that I do not embrace my Asian culture enough? Would they want me to work harder? Would they just love me since I am their granddaughter? I may never know the answers to these questions, I may never meet them, and I may never know about anyone before them, but I can still learn more and more about my grandparents as I hear more stories about them even from my other relatives.

I learned that my grandfather only had one wife which was unusual since Chinese men in the past usually had multiple wives and concubines. While my grandma had most of her children in the hospital, there was one time when my grandpa helped her deliver a child. As these extra stories show up, I have more respect for my grandfather. Since he actually did not do anything to hurt my grandma, it shows that he really loved her. My grandparents were amazing in general since they managed to raise eleven children and only one of them died, and they managed to live long lives before passing away. They worked harder and gone through more than I ever had, and I admired them for that. Why would I need to be related to someone famous if I am related to such amazing people?

These amazing people shaped me, and I did not even realize it. Their lessons have been passed onto their children, and their children have passed them on to me. Most of my family members do scold like my grandpa, but they also take the time to be caring and tender as they explain why they scolded me like my grandma. Perhaps this is why I tend to scold but be gentle afterwards as well. Their attributes have also been passed on. My aunts, uncle, and mom have worked as hard as their parents whether my grandparents were alive or not. I think I am as determined or try to be, and I would not have if my relatives never encourage me to. They would not have if my grandparents did not push them. Now that I know how driven my grandparents are during their lives, I want to be as driven to live through all my obstacles and to be as strong.

My friend knows about many of her past relatives, and she may be able to say that she is related to many well-known people, but I can say that I have incredible grandparents. Even if I am related to some ancient emperor of China, being related to this person has no effect on me; the people who have helped shaped me are my grandpa and grandma. They have educated me even if they are not around to do so. As I hear more stories of Grandma and Grandpa, I see that they have lived more difficult lives than mine, and their lives are completely different too. Still, I want to be like my grandparents. I want to be as determined. I want to love my children as much as they love theirs. When I have children, I will tell them about their great-grandparents and how phenomenal they are. If they are watching over me, I want to thank them for helping make me who I am today. Even if I will never know them in person, I have a feeling that I do know them and that I love them very much.


By: Jenny Ta
post date: 3-14-12

Tốt Nước Sơn

Thanh thanh tục tục
Trắng trắng đen đen
Ngọn đèn loe loét
Biết sáng bên nào
Thân em luạ đào
Giữa chốn phong ba
Nửa sống cho chàng
Nửa sống cho em
Thói đời ma mãnh
Nhắm mắt chôn mình
Bôi lớp vàng son
Nụ cười tương đắc
Buồn thay buồn thay
Lắm kẻ dại khờ
Mặc chiếc áo đắt
Cứ nghĩ mình sang
Thiên hạ ngoài đường
Toàn là đui điếc
Khỉ đang lam xiếc
Khỉ nào hay biết
Khỉ vẫn hoàn khỉ.


Dương Quá. 2012

post date: 3-10-12
Hình Các Giai Nhân KM

Mai vẫn vàng tươi ai đó ơi
Vẫn chút mỉm chi giữa bầu trời
Vẫn mơ màng chìm xưa dấu củ
Tìm cánh chim bay vút một thời .....
( Tặng chị Mai )

Ghế đá năm xưa dĩ vãng về
Một thời áo trắng lắm đê mê
Trường xưa bạn cũ tình ôm ấp
Chợp mắt..... bây giờ vẫn còn phê.
(Tặng chị Như )

Hắc yén tử tiệm Thái sanh
Giương tay mừng rỡ đã thành danh
Hoàn tất chương trình " Đời " đang sống
Gia trang phú quý, xế dương hồng....
( Tặng chị Sang Dzịn Én )


HTM 2012
post date: 3-10-12
Bát Chánh

Kiến thấy nhìn rỏ tránh tạo nghiệp thêm
Tư, duy chín chắn được xem là trọng
Ngử ngôn đoan chính không hỏng việc trên
Nghiệp lành tránh việc đỏ đen lật lọng

Mạng sống người, vật qúi trọng chớ khinh
Tinh tấn xúc tiến việc lành việc thiện
Niệm, niệm không xao mới chuyển tâm hành
Định tâm chẳng đảo an lành vạn sự

Dự cõi Ta Bà chẳng thử dần lân
Bát chánh Đạo mầu không hư không huyễn
Hảy tập cho được để chuyển nghiệp nhân
Kiếp người thế gian hồng trần mê đắm
Tiền tài danh vọng hố thẩm tham, sân
Chôn vùi giác tri, bao lần tái kiếp
Còn là con người hưởng tiếp sang giàu

Hay là kiếp người làu nhàu. khốn khó
Hãy mau tu tập chớ có biện bày
Bát chánh Phật dạy chúng sanh thoát khổ
Bát chánh tròn đầy có khó noi theo?
Ai người tập được thuyền neo bến Hậu
Ai người không được bến đậu luân hồi.


Thuỳ Dương (2012)
post date: 3-7-12


  free counters

Web site design is proudly powered by khaiminh alumni
Copyright © khaiminh.net. All Rights Reserved.

Khaiminh.net was established in Jan./03/2004.
本啟明校友網站開設於二零零四年一月三日